Tóm tắt suy nghĩ của em về nụ cười của người mẹ lớp 7 gồm dàn ý chi tiết và 32 bài văn mẫu hay nhất được trường THPT Chuyên Lê Hồng Phong tuyển chọn từ những bài văn đạt điểm cao trên cả nước sẽ giúp các em có thêm nhiều ý tưởng mới để hoàn thiện bài văn nụ cười của mình. hấp dẫn, sinh động, hấp dẫn hơn.
Đề tài: Suy nghĩ của em về nụ cười của mẹ
Mẹ là người yêu thương chúng ta vô điều kiện. Mỗi ngày được nhìn thấy mẹ hạnh phúc là niềm vui lớn của mỗi người con.
Nội dung chính
Lập dàn ý cảm nghĩ về nụ cười của mẹ em lớp 7 – Văn mẫu 1
I. Giới thiệu
- Dẫn đi giới thiệu nụ cười của mẹ.
- Cảm nhận chung về nụ cười của mẹ: nụ cười thân thương, gần gũi, ấm áp…
II. Thân hình
1. Đặc điểm nụ cười của mẹ
- Nụ cười của mẹ rất hiền, dịu dàng…
- Nụ cười rất duyên (tả nụ cười: tươi như hoa, má lúm đồng tiền, hàm răng trắng…)
- Mỗi khi cô ấy cười, những nếp nhăn quanh mắt cô ấy lại hẹp lại.
- Hàm răng trắng sáng lộ ra khiến nụ cười ấy càng vui hơn.
- Nụ cười của bạn mang lại sự ấm áp và tự tin cho tôi.
- Nụ cười hạnh phúc, tình yêu.
- Nụ cười động viên, khuyến khích từng bước trưởng thành của con.
- Hãy tha thứ và mỉm cười bao dung khi tôi mắc lỗi.
- Khi vắng nụ cười của mẹ, con thấy buồn, trống trải và nhớ mẹ da diết.
- Bản thân em phải luôn ngoan ngoãn, học giỏi để luôn được nhìn thấy nụ cười của mẹ.
3. Vai trò của nụ cười đó
- Giúp khuyến khích các thành viên trong gia đình cùng nhau vượt qua trở ngại.
- Mang hơi ấm về nhà khi cần
- Tạo mối quan hệ thân mật, gần gũi với người khác.
- Hãy thể hiện tình yêu thương chồng con thật tha thiết.
4. Kỉ niệm sâu sắc gắn liền với nụ cười của mẹ
- Mẹ đưa cho tôi chiếc áo mưa, mẹ vẫn cười nói mẹ không sao, nhưng một tuần sau mẹ bị ốm.
- Nụ cười theo tôi vào lớp những ngày đầu tiên nhập học… – nụ cười quan tâm
- Khi con buồn, nụ cười của mẹ an ủi, sẻ chia…
- Là nguồn động viên để tôi vượt qua khó khăn…
- Hãy cùng vui với thành tích của mình… cùng một nụ cười
- Làm sao tôi quên được, lần đầu tiên tôi đứng trên bục nhận giải thưởng, nhìn mẹ tôi cười – một nụ cười đầy tự hào..
- Trong suốt thời gian qua, nụ cười ấy luôn đồng hành cùng tôi…
III. Kết thúc
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ.
Nêu suy nghĩ của em về nụ cười của mẹ – Văn mẫu 2
I. Giới thiệu
– Giới thiệu nụ cười của mẹ.
– Cảm nhận chung về nụ cười của mẹ: nụ cười thân thương, sự gần gũi, ấm áp…
II. Thân hình
1. Tả nụ cười của mẹ
Viết bài văn tả nụ cười của mẹ với nội dung sau:
– Nụ cười của mẹ rất hiền, dịu dàng…
Nụ cười rất duyên (tả nụ cười: tươi như hoa, má lúm đồng tiền, răng trắng,…)
– Mỗi khi cô ấy cười, những nếp nhăn quanh mắt cô ấy thu hẹp lại.
– Hàm răng trắng sáng lộ ra khiến nụ cười ấy càng vui hơn.
2. Sắc thái nụ cười của mẹ
Một nụ cười mang lại sự ấm áp và tự tin cho tôi.
– Nụ cười tình yêu.
– Nụ cười động viên, khích lệ từng bước trưởng thành của con
– Nụ cười tha thứ, bao dung khi bạn mắc lỗi.
– Khi vắng nụ cười của mẹ, con thấy buồn, trống vắng và nhớ mẹ
– Bản thân con phải luôn ngoan ngoãn, học giỏi để luôn được nhìn thấy nụ cười của mẹ.
3. Vai trò của nụ cười ấy đối với tôi và mọi người xung quanh
– Giúp động viên các thành viên trong gia đình vượt qua trở ngại.
– Mang hơi ấm về nhà khi cần
– Tạo mối quan hệ thân mật, gần gũi với người khác.
– Thể hiện tình chồng con thật tha thiết.
– Những kỉ niệm sâu sắc gắn liền với nụ cười của mẹ:
- Mẹ đưa cho tôi chiếc áo mưa, mẹ vẫn cười nói mẹ không sao, nhưng một tuần sau mẹ bị ốm.
- Nụ cười theo tôi vào lớp những ngày đầu tiên nhập học… – nụ cười quan tâm
- Khi con buồn, nụ cười của mẹ an ủi sẻ chia…
- Là nguồn động viên để tôi vượt qua khó khăn…
- Hãy cùng vui với thành tích của mình… cùng một nụ cười
- Làm sao tôi quên được, lần đầu tiên tôi đứng trên bục nhận giải thưởng, nhìn mẹ tôi cười – nụ cười đầy tự hào..
- Trong suốt thời gian qua, nụ cười ấy luôn đồng hành cùng tôi…
III. Kết thúc
– Cảm nghĩ của em về nụ cười của mẹ.
Ví dụ: Nụ cười của mẹ là nguồn động viên lớn lao, là món quà quý giá nhất mà cuộc đời đã ban tặng cho mỗi con người. Vì vậy chúng ta hãy biết trân trọng và gìn giữ để nụ cười ấy không bao giờ tắt trên môi mẹ.
30 Bài văn mẫu Cảm nghĩ hay nhất về nụ cười của mẹ lớp 7
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 1
“Mẹ là vòng tay ấm áp ôm con qua những ngày đông.
Mẹ là dòng sông cho con tắm mát trưa hè
Mẹ là rặng tre che bóng mát cho con đi học về
Em là bờ kè cho anh vui thả diều.”
Những bài hát về tình mẹ vang lên như một bài thánh ca ca ngợi tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ. Không ai có thể thay thế vị trí của mẹ trong trái tim tôi. Mẹ đã có công sinh thành, dưỡng dục, dạy dỗ, yêu thương và sẻ chia. Mẹ luôn là bờ vai vững chắc cho tôi dựa vào, khóc nức nở khi tôi gặp chuyện buồn, cười dịu dàng khi tôi đạt được thành tích.
Tình yêu thương của mẹ dành cho ta đến từ những điều bình dị nhất, đời thường nhất, từ bát canh cá lóc chua ngọt, đến từng chiếc áo, chiếc quần được giặt thơm tho, xếp ngay ngắn, chỉnh tề. trông như sự chăm chỉ, cần mẫn chắt chiu từng đồng để anh em tôi có tiền ăn vặt cho bằng bạn bằng bè,… Tôi yêu tất cả những điều bình dị ấy, ghi nhớ và khắc ghi trong lòng những hy sinh thầm lặng của mẹ. Nhưng điều tôi yêu quý và trân trọng hơn tất cả, đó là nụ cười rạng rỡ, hạnh phúc của mẹ.
Nụ cười của mẹ như liều thuốc thần làm tan biến mọi vết thương trong lòng con mỗi khi con vấp ngã, thất bại. Nụ cười ấy có sức mạnh làm tan biến bao nhiêu buồn phiền, lo lắng, tủi hờn của đối phương và truyền thêm động lực, niềm tin, hy vọng cho những điều tốt đẹp phía trước. Và nụ cười ấy đã luôn sát cánh cùng tôi trên con đường trưởng thành. Bắt đầu từ khi con cất tiếng khóc oe oe chào đời, ông đã vỡ òa trong những nụ cười hạnh phúc, yêu thương xen lẫn những giọt nước mắt cảm tạ trời đất. Rồi khi bất ngờ bước vào lớp 1, tôi lo lắng sợ hãi núp sau váy mẹ không muốn rời vòng tay mẹ. Lúc đó, mẹ tôi quay lại và nở một nụ cười khích lệ với tôi, mẹ nói: “ Em hãy mạnh dạn bước vào lớp, ở đó có thầy cô, bạn bè và cả thế giới mới đang chờ đón em, thầy luôn ở bên em. “. Hay những hôm miệt mài đọc sách, thức khuya ôn bài thi học sinh giỏi cấp thành phố, cấp tỉnh, mẹ nhẹ nhàng vỗ vai tôi cười động viên. Tôi vẫn nhớ như in nụ cười rạng rỡ đầy tự hào và mãn nguyện của mẹ khi tôi đoạt giải nhất cuộc thi múa ba lê cấp tỉnh, giây phút nhận được tấm huy chương danh giá, tôi cảm nhận được tình yêu thương của mẹ nhiều hơn bất kỳ ai khác. của mẹ là vô tận. Nụ cười ấy đã trở thành ngọn đèn, là động lực mỗi ngày để tôi cố gắng hơn, chăm chỉ hơn, phấn đấu hơn ngày hôm qua để không phụ lòng mong mỏi của mẹ dành cho tôi.
Nụ cười của mẹ đẹp tỏa sáng hơn bất cứ thứ ánh sáng huyền diệu nào, bởi nó chan chứa yêu thương và mong đợi, ngọt ngào như làn nước mát mùa hạ giữa nắng nóng. Nhưng tôi cũng ân hận và buồn lắm, vì đã có lúc, vì sự bướng bỉnh ương ngạnh của tuổi mới lớn, mà tôi đã làm mẹ buồn lòng. Em còn nhớ năm lớp 6, do quá bỡ ngỡ với chương trình học THCS cộng với áp lực điểm số nên trong một lần kiểm tra, em đã đánh liều mở tài liệu trong phòng thi và bị giám thị. phát hiện. Kết quả là em bị đình chỉ thi và nhà trường gọi phụ huynh lên gặp. Cho đến hôm nay, tôi vẫn không quên được ánh mắt buồn man mác của mẹ tôi hôm ấy, mẹ chỉ biết lặng lẽ xin lỗi cô giáo rồi lặng lẽ ra về không nói với tôi một lời nào. Giây phút ấy, tôi nhận ra mình đã phạm một sai lầm lớn, không chỉ vì bài kiểm tra, mà hơn thế nữa, là đã cướp đi nụ cười thường trực trên môi rạng rỡ của mẹ. Từ đó, tôi luôn tự hứa với lòng mình không được để nỗi buồn đọng lại trên gương mặt mẹ. Vì thiếu đi nụ cười ấy, cuộc sống của gia đình tôi như thiếu đi ánh nắng. Mẹ tôi là người vui vẻ, hoạt bát, luôn quan tâm chăm sóc bố con tôi từng chút một, là người tiếp thêm năng lượng cho cả gia đình và là nguồn sống không thể thiếu trong trái tim tôi.
Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi được sinh ra trên cõi đời này. Tôi càng biết ơn ông trời đã cho tôi một người mẹ. Mẹ tôi cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường như bao người khác, hàng ngày mẹ cũng phải bươn chải kiếm sống để phụ ba tôi nuôi ba chị em tôi khôn lớn trưởng thành, bao nếp nhăn đã in hằn trên khuôn mặt nhỏ nhắn với đôi vai gầy. xương mỏng, để kiếm sống. Tuy nhiên, theo năm tháng, nụ cười của mẹ vẫn đẹp và rạng rỡ như ngày nào. Nụ cười sưởi ấm trái tim em, nuôi dưỡng nên tâm hồn em biết yêu thương, sẻ chia, giúp đỡ người khác. Cho tôi niềm tin, hy vọng vào những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Tôi nhớ bài hát:
“Con ơi, lớn vẫn là mẹ
Ra đi còn nằm trong lòng mẹ”
Ôi nụ cười của cô thật quý giá và thiêng liêng biết bao. Nụ cười ấy là hành trang không thể thiếu trên con đường trưởng thành của mỗi người. Tôi luôn nhớ nụ cười ấy như một động lực để phấn đấu trong cuộc sống, một điểm tựa cho những chông gai phía trước. Em tự hứa sẽ ngoan ngoãn, học giỏi, hiếu thảo để không phụ lòng cha mẹ.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 2
“Mẹ là đọt mía ngọt ngào, mẹ là nải chuối, buồng cau, mẹ là tiếng dế kêu suốt đêm, là ánh trăng soi đường cho con khi lạc lối. Con thật tự hào khi có mẹ trên đời này.” Và con hạnh phúc biết bao khi luôn thấy nụ cười của mẹ trên môi.
Mẹ không phải lúc nào cũng cười. Nhưng tôi vẫn nhớ rõ lời cha tôi nói: “Khi tôi sinh ra, mẹ cười rất tươi…”. Tôi biết lúc đó mẹ mệt mỏi như thế nào nhưng vẫn cố mỉm cười vì sinh con hay vì hạnh phúc. Tôi cũng không biết, nhưng tôi chắc nụ cười ấy là nụ cười hạnh phúc của mẹ. Rồi mọi người gặp rắc rối. Khi tôi đang tập, tôi cảm thấy rất khó để lật, mẹ tôi cười, dù lúc đó tôi chưa cảm thấy gì nhưng mẹ vẫn động viên tôi: “Cố lên con, mẹ tin con làm được”. Hay khi con tập bò, biết đi, mẹ đặt con xuống đất, nắm tay dắt con đi những bước đầu tiên vào đời, con vui mừng ngước nhìn mẹ như muốn nói: “Con đi được rồi mẹ ạ”. Mẹ nở nụ cười mãn nguyện như chúc tôi thành công. Con biết nói, câu đầu tiên con gọi: “Mẹ”. Mẹ cười, chao ôi! Nụ cười đó thật đẹp và thật quan trọng với tôi.
Cứ thế sự lớn khôn của tôi được kéo theo nụ cười của mẹ như những ngày tôi vào lớp một. Ngày đầu tiên đến trường, mẹ đưa em đến từ rất sớm để em làm quen với trường lớp. Ấn tượng đầu tiên của tôi là ngôi trường mới đẹp làm sao! Lớp 1A quen thuộc đang dần hiện ra trong mắt tôi…. Đang miên man suy nghĩ thì tiếng trống trường như đánh thức tôi dậy. Nỗi sợ hãi và lo lắng bao trùm tâm trí tôi, mẹ tôi cười “Con vào lớp rồi con cứ đi đi, mẹ luôn ở bên con”. Và mẹ thật tuyệt trong mắt con.
Khi tôi bị điểm kém, khi tôi nói dối mẹ, tôi bỏ trốn, mẹ tôi đã khóc, có lẽ mẹ thất vọng về tôi lắm. Nhưng mẹ đã mỉm cười để an ủi và động viên tôi vì mẹ biết tôi cũng rất buồn: “Con đừng lo, con chỉ cần cố gắng thôi”. Nụ cười ấy dường như càng làm em thêm quyết tâm, cố gắng: “Mẹ ơi, con sẽ cố gắng nữa để nụ cười của mẹ luôn đọng lại trên môi con và con hứa sẽ không làm mẹ buồn nữa vì nụ cười của mẹ luôn ở bên con mỗi khi con về. cần, mẹ.”
Nụ cười của mẹ luôn tiếp thêm năng lượng cho tôi, che chở cho tôi. Và nụ cười ấy chính là nguồn yêu thương và là nơi an nghỉ vĩnh viễn của tâm hồn tôi.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 3
Đã quá trưa. Mặt trời mùa hè nóng bỏng chiếu xuống mặt đất. Trên cánh đồng làng vẫn nhấp nhô bóng người làm cỏ lúa, trong đó có mẹ em. Từ ngoài đường nhìn xuống, tôi thấy chiếc nón cũ kỹ chỉ đủ che đầu cho mẹ, còn tấm lưng áo nâu đẫm mồ hôi vẫn phơi dưới nắng. Tôi gọi to: “Mẹ ơi! Tôi mang cơm đến đây! Mẹ nghỉ ngơi ăn cơm đi!” Mẹ ngẩng đầu đáp: “Dạ! Mẹ vào ngay!” Rồi mẹ vác chiếc cào lên vai, nhẹ nhàng nhấc từng bụi lúa đưa lên bờ. Mẹ mừng rỡ múc dòng nước trong vắt, mát lành của con mương chảy ngang qua ruộng để rửa mặt. Nụ cười hiền của mẹ làm bừng sáng khuôn mặt bầu bĩnh, rám nắng của mẹ.
Mẹ tôi năm nay gần bốn mươi tuổi, dáng người chắc khỏe. Một tay mẹ tôi quán xuyến mọi việc lớn nhỏ vì bố tôi là bộ đội, đóng quân ở vùng biên giới phía Bắc, ít có dịp về quê. Quanh năm, mẹ tôi làm lụng vất vả, cấy hái ngoài đồng, không kể nắng mưa. Làng xóm ai cũng khen mẹ hiền, đảm đang, tháo vát và ông bà mừng cho có được cô con dâu ngoan hiền.
Em yêu anh rất nhiều! Ngoài giờ học, em thường giúp mẹ những công việc như quét nhà, tưới rau, cho gà cho lợn ăn… Mẹ khen em ngoan và cười bảo: “Mẹ muốn dạy cho con đức tính cần cù, chăm chỉ. , nhưng nhiêu đó thôi. việc, mẹ làm một chút là xong”. Tôi hiểu và cố gắng nhiều hơn để san sẻ bớt nỗi vất vả của mẹ.
Vào mùa mưa, cánh đồng làng em vàng rực một màu lúa chín. Hương lúa thơm quyện với hương hoa cau, hoa bưởi thơm thoang thoảng khắp làng. Ai nấy đều phấn khởi trước vụ mùa bội thu. Niềm vui hiện rõ trong giọng nói, ánh mắt, nụ cười của mẹ. Dường như mọi nhọc nhằn, vất vả đều tan biến.
Dù còn nhỏ nhưng tôi hiểu rằng bát cơm tôi ăn, chiếc áo tôi mặc, cuốn sách tôi học… tất cả đều được đổi bằng mồ hôi nước mắt của mẹ. Đêm, mẹ thức cùng tôi cho đến khi tôi học bài, làm bài xong mẹ mới buông màn đi ngủ. Bố tôi vắng nhà nên mẹ tôi phải vừa là một người mẹ dịu dàng, vừa là một người cha nghiêm khắc. Những lời động viên giản dị, chân thành cùng với nụ cười nhân hậu của mẹ khiến lòng tôi ấm áp và tin tưởng.
Tôi nhớ có lần vô tình làm vỡ lọ hoa thủy tinh mà bố tôi mua tặng Tết năm ngoái. Vì sợ hãi, tôi đổ lỗi cho con mèo tam thể. Tối đó, dọn dẹp xong, mẹ gọi tôi ra sân nói chuyện. Hai mẹ con ngồi trên chiếc chõng tre dưới gốc cau. Dải ngân hà màu bạc trải dài trên bầu trời đêm đầy sao. Trăng sáng in rõ bóng cây xuống đất, mỗi khi gió thổi qua lại lay động lay động. Tôi hồi hộp chờ đợi và cũng lờ mờ đoán được những điều mẹ sẽ nói. Giọng mẹ nói nhỏ nhẹ vừa đủ để tôi nghe thấy: “Thu! Chiều mẹ đã biết con nói dối. Nếu lỡ làm vỡ cái bình hoa, con cứ mạnh dạn thành thật nhận lỗi, ông bà và mẹ sẽ không trách con đâu. Nhưng con nói dối làm cả nhà buồn! Lần sau con đừng như vậy nữa nhé!”
Nghe mẹ nói vậy, nước mắt tôi trào ra. Tôi đã khóc vì xấu hổ và ân hận. Tôi ôm mẹ và khẽ xin lỗi. Mẹ vuốt tóc con thì thầm: “Con đừng khóc nữa! Mẹ tin con sẽ không bao giờ biến mình thành kẻ nói dối đáng ghét! Nào, ngẩng đầu lên!”
Cô nắm chặt đôi bàn tay chai sạn của mẹ và nhìn lên. Dưới ánh trăng, nụ cười đôn hậu của mẹ mới đẹp làm sao! Lòng tôi thiết tha kêu lên: “Mẹ ơi! Mẹ thân yêu của tôi! Con sẽ cố gắng làm theo lời mẹ để trở thành một đứa con ngoan!”
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 4
Mẹ tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Dáng mẹ nhỏ nhắn, đôi vai mảnh khảnh, mái tóc dài ôm lấy khuôn mặt gầy guộc, xương xẩu. Đôi mắt mẹ hằn nhiều vết chân chim bởi sự vất vả, hi sinh để mang lại những điều tốt đẹp nhất cho bạn và gia đình. Đôi mắt anh luôn ánh lên sự nhân hậu và ấm áp. Mẹ cười rất nhiều, đôi môi đỏ hồng rất đẹp mỗi khi mẹ cười để lộ hàm răng trắng sáng. Nụ cười của mẹ thật kỳ diệu, nụ cười ấy như ánh ban mai, cho con sức mạnh vượt qua mọi khó khăn và lớn lên từng ngày.
Qua những gì bố kể lại, trong trí tưởng tượng của tôi nụ cười đầu tiên của mẹ khi tôi cất tiếng khóc chào đời là nụ cười hạnh phúc. Rồi khi con bước những bước vụng về đầu đời. Khi tôi cất tiếng gọi mẹ, giọng nói nụ cười ấy vẫn gần bên tôi lớn lên từng ngày. Tôi còn nhớ như in cái ngày được nhận giấy khen học sinh giỏi văn toàn trường. Tan học, tôi chạy thật nhanh về nhà, thở hổn hển khoe với mẹ. Mẹ cầm tấm bằng khen trên tay, đôi bàn tay gầy guộc ấy run run, khóe mắt mẹ đỏ hoe những giọt nước mắt. Mẹ ôm chặt lấy tôi và nói: “Con ngoan lắm, tối nay con muốn ăn gì để mẹ thưởng cho con nhé!”. Đôi môi bất giác nở một nụ cười rạng rỡ, nụ cười của niềm hạnh phúc, tự hào và niềm vui vô bờ bến. Mẹ tôi rất dịu dàng và ấm áp, nhưng mẹ không nuông chiều tôi vì điều đó.
Mẹ luôn bận rộn cả ngày từ sáng đến tối để chăm sóc gia đình và tham gia các hoạt động xã hội. Tuy nhiên, các bà mẹ vẫn dành nhiều thời gian cho việc giáo dục con cái. Và mẹ là người nghiêm khắc nhất. Mẹ dạy con biết phân biệt phải trái, đúng sai, khi con mắc lỗi mẹ sẽ tận tình chỉ bảo để con hiểu và không tái phạm. Mẹ vừa là mẹ, vừa là cô giáo của tôi.
Thời gian trôi nhanh quá, giờ con đã lớn, những vết chân chim trên gương mặt mẹ ngày càng nhiều. Con ước thời gian ngừng trôi để mẹ được ôm con thật chặt vào lòng, nhìn con cười và nói: “Mẹ ơi! Con yêu mẹ!”.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 5
Trong gia đình tôi, người tôi kính trọng và yêu thương nhất là mẹ tôi. Có lẽ do tính chất công việc, bố tôi thường xuyên đi công tác xa nhà nên mọi việc chăm sóc, quan tâm đến tôi đều một tay mẹ tôi. Tôi rất yêu mẹ nhưng có lẽ tôi thích nhất là được nhìn mẹ cười.
Thời gian bên mẹ tôi có biết bao kỉ niệm ngọt ngào, từ thuở còn nằm nôi dưới tay mẹ, lời ru êm ái của mẹ đưa tôi vào giấc ngủ ngon. Chính hơi ấm và tình thương của mẹ đã nuôi tôi khôn lớn. Tôi còn nhớ rất rõ khi còn học mẫu giáo, mỗi lần đến lớp tôi đều cảm thấy lo lắng, lúc đó mẹ luôn nhìn tôi cười âu yếm, chính nụ cười đó của mẹ đã động viên, an ủi tôi. Những lúc ấy tôi thấy nụ cười của em thật đẹp, đẹp như trăng rằm, đẹp như nắng mai, như mặt nước hồ thu. Nụ cười của mẹ chẳng giống ai vì tôi chưa bao giờ thấy nụ cười nào ấm áp đến thế, nụ cười thân thương đến thế.
Khi tôi bắt đầu vào lớp một, mẹ dắt tay tôi đi học, đứng trước cổng trường rộng mở, với bao nhiêu người lạ khiến tôi sợ hãi nép vào lòng mẹ, mẹ cười dịu dàng xoa đầu tôi rồi hôn. má tôi. . Nụ cười ấy như tiếp thêm sức mạnh để tôi tự tin bước qua cánh cổng màu xanh bước vào một thế giới đầy bí ẩn đang chờ tôi khám phá.
Hạnh phúc nhất là khi tôi được điểm cao, điểm 9, điểm 10 nào cũng đỏ rực trên trang giấy, tôi chạy vội về nhà để khoe với mẹ khi nụ cười của tôi là hạnh phúc và mãn nguyện nhất. Mẹ khen tôi học giỏi và rất tự hào về tôi nhưng mẹ cũng không quên động viên tôi cố gắng hơn nữa. Tôi còn nhớ có lần tôi bị ốm, mẹ tôi đã chăm sóc tôi rất tận tình. Từng cử chỉ, từng hành động như đút cháo… chăm sóc tôi từng chút một và động viên tôi mau khỏi bệnh khiến tôi bật khóc. Mẹ biết lúc này con đang rất lo lắng và đó cũng là lúc thiếu vắng tiếng cười của mẹ. Lúc đó tôi thấy thật có lỗi vì đã không giữ gìn sức khỏe và làm mẹ buồn. Tôi chỉ mong mau chóng bình phục để được nhìn lại nụ cười của mẹ.
Giờ đây, đã là một học sinh cấp 2, tôi thấy mình đã lớn hơn rất nhiều và mẹ cũng bận trăm công nghìn việc nên tôi ít được rúc vào lòng mẹ như ngày xưa, nhưng trong lòng tôi luôn nâng niu. Tôi ao ước được nhìn thấy nụ cười hạnh phúc, mãn nguyện của mẹ dành cho tôi. Mỗi lần tôi vấp ngã, nụ cười của mẹ lại động viên, khích lệ tôi, giúp tôi vững vàng đứng dậy trên đường đời bằng chính sức lực của mình. Cảm ơn mẹ, cảm ơn nụ cười của mẹ đã sưởi ấm trái tim con. Mỗi khi nhớ đến nụ cười thân thương của mẹ bên tai tôi vẫn nghe câu thơ trìu mến:
“Con ơi, lớn vẫn là mẹ
Ra đi còn nằm trong lòng mẹ”
Ôi nụ cười của mẹ mới thân thương làm sao, nó là thứ quý giá nhất trong hành trang của mỗi người và có lẽ suốt đời này con cũng không bao giờ quên được nụ cười nhân hậu của mẹ, con tự hứa với lòng con sẽ ngoan ngoãn, học giỏi và hiếu thảo với cha mẹ để nụ cười của mẹ mãi mãi nở trên môi em.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 6
Con vẫn biết thế gian có muôn ngàn vẻ đẹp nhưng có lẽ với con nụ cười của mẹ là đẹp nhất thế gian. Bạn sẽ cười khi tôi nói điều đó, tôi thực sự không biết từ bao giờ tôi đã yêu nụ cười của mẹ tôi. Dẫu rằng, mẹ không xinh đẹp như bao người khác nhưng tôi đã lớn lên, được yêu thương và trưởng thành như ngày hôm nay, nụ cười ấy luôn dõi theo từng bước đi, từng hơi thở, từng bước ngoặt của cuộc đời tôi.
Nụ cười của mẹ tôi rất đẹp. Nó đẹp như khuôn mặt đêm rằm. Nó đẹp như nước hồ vào mùa thu. Đẹp như những bông thu hải đường mới nở rung rinh trong nắng sớm. Và đã bao lần, tôi đã mang nụ cười đẹp đẽ ấy vào những giấc mơ.
Nghe ngoại kể, từ khi cất tiếng khóc chào đời, tôi đã nhận được món quà vô giá đó là nụ cười của mẹ. Đó là một nụ cười yêu thương, trìu mến. Lúc đó chắc hẳn mẹ tôi đã rất hạnh phúc vì đã sinh ra tôi. Trong tình yêu thương của mẹ, tôi lớn lên, trưởng thành và trong những khúc quanh của tuổi thơ ấy không bao giờ vắng bóng nụ cười của mẹ. Nụ cười ấy luôn ở bên tôi, bên tôi để động viên, khích lệ tôi vượt qua mọi khó khăn, vấp ngã.
Nghe bố kể, 1 tuổi là tuổi chập chững biết đi, mẹ bận trăm công nghìn việc trong gia đình, cơ quan nhưng vẫn thu xếp công việc để dạy dỗ tôi. Mẹ kiên nhẫn uốn nắn từng chữ, từng chữ để tôi có thể nói được những từ đơn giản như ba, bà, mẹ… Khi tiếng mama, baba được tôi cất lên cũng là lúc mẹ tủm tỉm cười hạnh phúc vì bao công sức của mẹ. dạy tôi nói đã được đền đáp. Khi con tập đi, mẹ nắm tay dắt con đi. Đôi bàn chân nhỏ bé, non nớt chập chững bước từng bước và thỉnh thoảng tôi vấp ngã. Những lúc ấy, mẹ không đỡ tôi dậy mà dang rộng vòng tay nói: “Con về với mẹ. Con yêu, con làm được không? Dậy và qua đây”. Những lời động viên, những lời động viên ấy đã giúp tôi có những bước tiến nhất định. Nghe bố kể câu chuyện giản dị, chân tình mà tôi vô cùng cảm động và tôi cũng nghiệm ra rằng: không ai tốt với mình bằng mẹ, không ai thương mình bằng mẹ. Sau này, tôi mới hiểu tại sao khi tôi ngã, mẹ tôi không bế tôi lên. Không phải cô ấy không yêu tôi mà cô ấy muốn tôi đứng dậy và trưởng thành hơn sau vấp ngã.
Bây giờ lớn hơn, là học sinh lớp 7, tôi đã cảm nhận được tình yêu thương của mẹ dành cho tôi thật bao la. Làm sao tôi quên được kỉ niệm 6 năm trước mẹ tôi không ngủ, mẹ xem lại mọi thứ đã chuẩn bị cho tôi, cho ngày đầu tiên tôi đi học.
Lần đầu tiên tôi nhận được phần thưởng là nụ cười của mẹ. Nụ cười hân hoan, hãnh diện, tự hào. Tôi thích nhất là lúc cả gia đình quây quần bên nhau, mẹ tôi nở nụ cười rạng rỡ, nụ cười của hạnh phúc gia đình. Nụ cười của mẹ đã mang đến cho con bao nhiêu hạnh phúc.
Nụ cười không thường nở trên môi mẹ, con ân hận vì những lần làm mẹ buồn, để nước mắt giàn giụa. Không có nụ cười dịu dàng ấy, tôi thấy trống vắng, lẻ loi và cô đơn vô cùng. Mẹ ơi, con xin lỗi, xin lỗi vì những hành động dối trá, bạc bẽo đã khiến người sinh ra con phải buồn lòng.
Nụ cười của mẹ tôi là như thế. Chính nhờ nụ cười ấy mà tôi đã có thể vượt qua mọi khó khăn và đứng dậy sau những vấp ngã trong học tập và cuộc sống. Con sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để nụ cười luôn nở trên môi mẹ
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Bài mẫu 7
“Mẹ! Mẹ ơi!” Gọi mẹ trong vô thức kể cả khi vui cũng như khi buồn. Đáp lại lời mẹ luôn là nụ cười hiền và vòng tay yêu thương, che chở của mẹ. Nụ cười ấy chính là động lực, là chỗ dựa tinh thần để tôi tiếp tục bước tiếp.
Mẹ tôi là người phụ nữ tuyệt vời nhất trong lòng tôi. Mẹ tôi năm nay ngoài ba mươi, dáng người mẹ nhỏ nhắn, mái tóc đen óng ả dài ngang vai ôm lấy khuôn mặt trái xoan. Đôi mắt biết cười và nụ cười tỏa nắng của cô khiến mọi người xung quanh vui vẻ và yêu đời hơn. Mẹ là người phụ nữ hiện đại. Hàng ngày, mẹ bận rộn với công việc ở cơ quan nhưng không vì thế mà mẹ lơ là công việc gia đình. Mẹ tôi rất thích nấu ăn, mỗi món ăn mẹ đều làm rất tỉ mỉ và chứa đựng rất nhiều tình cảm của mẹ trong đó: sườn xào chua ngọt, vịt om sấu, canh cua… Món nào cũng ngon, món nào tôi cũng thích. Thấy mọi người ăn uống ngon lành, mẹ tôi cười hạnh phúc.
Mỗi khi gặp bài tập khó, mẹ sẽ hướng dẫn cho đến khi hiểu mới thôi. Khi đó, mẹ tôi đã xoa đầu anh tôi cười hiền và nói: “Con ngoan lắm, mẹ yêu con nhiều lắm!”. Khi con khó khăn, khi con gục ngã, mẹ vẫn là mẹ. Mẹ động viên tôi, nét mặt dịu dàng, ôm tôi âu yếm. Cô cười nhẹ và nói: “Cố lên con, mẹ tin con mẹ làm được”. Chính vì thế tôi đã rất cố gắng để tặng mẹ những điểm mười đỏ, những tấm bằng khen hay những việc làm tốt cho mẹ. Nụ cười lúc này khác hẳn nụ cười hạnh phúc của mẹ, nụ cười của niềm tự hào như muốn khoe với mọi người về đứa con bé bỏng của mẹ đã lớn và hiểu chuyện hơn.
Mẹ là một người rất lạc quan và yêu đời, trước những muộn phiền, lo toan, vất vả trong cuộc sống, dù trong hoàn cảnh nào mẹ cũng luôn tươi cười. Nụ cười ấy là động lực tiếp thêm sức mạnh cho tôi và gia đình vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Ngôi nhà nhỏ của tôi luôn tràn ngập tiếng cười, tình yêu thương và hạnh phúc.
“Đi khắp thiên hạ không ai tốt bằng nàng”. Tiếng gọi “mẹ” thật thiêng liêng và cao cả, nhưng đã ai hiểu hết ý nghĩa của nó chưa? Có ai làm tròn bổn phận người con chưa? Em tự nhủ phải học thật giỏi, nghe lời ông bà, bố mẹ để mẹ vui và để nụ cười ấy luôn nở trên môi mẹ.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Bài mẫu 8
Ai đó đã từng nói rằng; Nụ cười của mẹ như nắng. Khi nào gặp bạn; Mẹ cũng cười nhẹ. Mẹ cười cùng con dù vui hay buồn; Từ thuở ấu thơ cho đến khi trưởng thành, đâu đó mẹ vẫn đợi tôi với nụ cười rạng rỡ trên môi.
Ngay từ khi sinh ra; Tôi đã thấy nụ cười của mẹ. Nó là một lá bùa may mắn; làm cho cuộc sống của bạn hạnh phúc như một bông hoa vừa nở. Nụ cười của mẹ giống như một lời chúc cho cuộc sống sau này của con mình được bình yên và hạnh phúc. Nó hẳn là không thể nhận ra vào thời điểm đó; nhưng tôi vẫn cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến của mẹ qua nụ cười ấy. Dù cho ta đau đớn một giờ để cho ngươi một mạng, ta vẫn mỉm cười. Tôi cảm thấy rằng mẹ tôi là tuyệt vời.
Khi điểm là chín; mười; Tôi vội chạy về khoe với mẹ. Xem cái nhìn nhanh chóng; hót líu lo như chim chích; mẹ cười. Mẹ ôm tôi vào lòng; khen bạn giỏi. Lúc đó tôi thấy mình thật hạnh phúc. Nụ cười ấy trông thật rạng rỡ; làm tôi hạnh phúc. Mẹ trông thật ngọt ngào. Niềm hạnh phúc ấy xóa đi bao mệt nhọc của một ngày dài học tập; Đắm mình trong hơi ấm tình mẹ. Chỉ một nụ cười của mẹ cũng có thể sưởi ấm cả thế giới của tôi.
Rồi khi bị điểm kém; Mẹ cười khích lệ. Không mắng cũng không mắng; Mẹ chỉ cười. Có gì đó buồn trong mắt cô. Nụ cười làm tôi buồn; khiến tôi cảm thấy tội lỗi. Anh bắt tôi làm thế cũng vô ích thôi. Mẹ bảo lần sau con phải cố gắng hơn; nhưng nhìn thấy cô ấy như vậy; đứa trẻ trở nên nặng nề. Tôi cảm thấy mình thật ngu ngốc khi để bạn cười gượng gạo như thế. Tôi thực sự không hiểu cảm giác của bạn lúc đó; Tôi chỉ biết nhìn mẹ mỉm cười và cúi đầu xấu hổ.
Khi tôi lên sân khấu nhận giải; đôi mắt mẹ tự hào. Mẹ cười hiền với con; như để khen rằng bạn rất giỏi. Giải thưởng là của tôi; nhưng bảy tám phần là công nuôi dưỡng; sinh của mẹ. Nghĩ kĩ thì; Tôi cảm thấy mẹ tôi rất tài giỏi. Anh làm tất cả vì em với một tình yêu vô hạn. Cho trẻ em; thậm chí không cần giải cao; Tôi chỉ cần nụ cười hạnh phúc đó. Ước mơ của tôi chỉ có thế.
Nụ cười của mẹ dành cho con là vô giá. Chính nó đã thu hẹp khoảng cách thế hệ và khiến tôi yêu em hơn bất cứ điều gì. Đời người; Sống mà không thấy nụ cười của mẹ là điều bất hạnh. Lễ Vu Lan; Ra đi cài bông hồng trắng trên ngực là một mất mát không gì bù đắp được. Nhưng tôi vẫn còn mẹ; người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi; người sẽ luôn ủng hộ bạn trên mọi bước đường. Lớn lên; có thể bạn sẽ vấp ngã. Tại thời điểm đó; Tôi tìm lại nụ cười động viên ấy để tiếp thêm nghị lực cho chặng đường tiếp theo.
Cuối cùng; Anh chỉ biết một điều là anh yêu em nhiều lắm. Tôi yêu từng nụ cười; mọi sắc thái của nó. Nụ cười của mẹ sưởi ấm trái tim tôi; thắp sáng ngôi nhà nhỏ này; để khi lạc đường sẽ tìm lại được.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 9
Từ thuở ấu thơ, không ai là không nhìn thấy nụ cười của mẹ. Khi nghĩ đến mẹ, tôi nghĩ ngay đến nụ cười nhân hậu, dịu dàng và ấm áp. Đó là nụ cười khích lệ cho mỗi bước chân ta vào đời như tia nắng diệu kỳ đánh thức trong ta biết bao cảm xúc ngọt ngào.
Có mẹ, ngôi nhà ấm áp và tràn ngập yêu thương. Nhất là mỗi khi mẹ cười, căn nhà như tràn đầy năng lượng. Nụ cười của mẹ mang lại niềm hạnh phúc cho mỗi người sưởi ấm trái tim mỗi khi thấy cô đơn, mẹ đã làm cho chúng ta yêu đời hơn.
Tuổi thiếu niên của chúng ta không tránh khỏi những lúc vui buồn, nhất là khi bị điểm kém, khi cãi lời bạn bè, khi mắc lỗi với người lớn.
Và rồi nụ cười trên môi thật độ lượng. Nó như một lời động viên khích lệ ta cố gắng, như nắng ngày đông, như mưa ngày nắng. Nụ cười của mẹ là bàn tay yêu thương giúp ta vượt qua những thử thách trong cuộc sống, cho ta thêm niềm tin để cố gắng.
Nụ cười của mẹ càng kỳ diệu hơn khi nó xuất hiện trong khoảnh khắc thiêng liêng khi ta cất tiếng khóc chào đời khi chập chững những bước đi đầu tiên, hay khi ta bi bô gọi “Mẹ ơi!”.
Lúc đó nụ cười của mẹ nở trên môi tràn đầy hạnh phúc. Hay lần đầu tiên chúng ta bước vào lớp 1, khi tổng kết năm học được cô giáo tặng giấy khen, lời khen ngợi. Hãy chú ý đến khuôn mặt của mẹ bạn khi bạn thông báo cho bà về điểm 10 đỏ tươi với một hành động tốt mà bạn đã làm hoặc chỉ là một việc gia đình để giúp bà.
Chao ôi, nụ cười của em rạng rỡ biết bao, đôi môi em hé nụ cười như ánh bình minh làm bừng sáng tâm hồn chúng tôi. Bạn thấy gì từ đó? Nó lớn hơn một sự quan tâm chung, lớn hơn một lời đồng ý và cho chúng tôi rất nhiều sức mạnh để tiếp tục làm những việc có ích cho cộng đồng này. Mỗi khi mẹ cười, con cảm thấy nụ cười của mẹ thật giàu tình cảm biết bao.
Thử tưởng tượng một ngày nào đó nụ cười ấy biến mất trên khuôn mặt mẹ bạn thì cuộc sống sẽ ra sao? Sự cô đơn và lạnh lẽo sẽ chiếm lấy tâm hồn bạn.
Khi nụ cười ấy vắng đi, bạn như thấy có lỗi, ngôi nhà của bạn sẽ trở nên trống vắng. Không có ai an ủi khi chúng ta buồn. Bất cứ khi nào chúng ta cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ, không có ai sưởi ấm chúng ta bằng một nụ cười. Chỉ khi đó chúng ta mới hiểu tầm quan trọng của nụ cười trong cuộc sống
Nụ cười của mẹ là nguồn động viên lớn lao, là nụ cười quý giá nhất mà cuộc đời đã ban tặng cho mỗi con người, vì vậy hãy nâng niu và giữ gìn nụ cười ấy để nó không bao giờ tắt trên môi mẹ nhé.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Bài mẫu 10
Khi tôi còn là một đứa trẻ, tôi luôn bị thu hút bởi những diễn viên nổi tiếng với vẻ ngoài xinh đẹp và hấp dẫn. Mỗi lần tôi nhìn thấy họ trên TV, tôi đều kinh ngạc về họ! Giờ đây lớn lên, tôi nhận ra rằng không ai có thể đẹp bằng mẹ tôi. Nhất là khi trên môi mẹ nở nụ cười rạng rỡ.
Mẹ tôi đã ngoài 35 nhưng bà rất trẻ trung và rạng rỡ. Hàng ngày, mẹ tôi đi làm lúc 7 giờ và trở về nhà lúc 6:30. Dù công việc bận rộn nhưng mỗi khi về nhà, cô luôn nở nụ cười rạng rỡ. Mẹ luôn lan tỏa năng lượng tích cực của mình đến mọi người bằng nụ cười ấm áp. Đó là lý do tại sao tôi yêu nụ cười của mẹ tôi rất nhiều.
Mỗi khi cô cười, hàm răng trắng sáng của cô khiến bao người mê mẩn. Nụ cười tỏa nắng khiến ai nhìn thấy cũng nhớ thương. Nhiều khi bố tôi thường nói với tôi rằng ông yêu mẹ chỉ vì nụ cười ấy. Nụ cười của mẹ sưởi ấm những người xung quanh.
Vì vậy, tôi luôn muốn mang lại niềm vui cho mẹ. Nụ cười của mẹ là động lực giúp em vươn lên trong học tập và cuộc sống. Mỗi khi nghĩ đến khuôn mặt phúc hậu và nụ cười thân thương, tôi lại tự nhủ lòng phải ngoan ngoãn để mẹ vui lòng. Con lớn lên nhất định sẽ trở thành điểm tựa vững chắc, mang lại niềm vui cho mẹ.
Dù đi đâu con cũng nhớ về mẹ, nhớ nụ cười trìu mến mẹ dành cho con. Tôi yêu mẹ tôi hơn bất cứ ai trên thế giới. Con sẽ cố gắng hết sức để giữ mãi nụ cười trên môi mẹ.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 11
Mẹ! Tiếng gọi đầu tiên khi rời nôi khi còn bé. Mẹ là con thuyền rẽ nước, ngược dòng đời, đưa gánh qua bao thác ghềnh. Dẫu biết con là gánh nặng trong đời mẹ, nhưng sao môi kia không thôi nở nụ cười? Nụ cười ấy đối với tôi là món quà vô giá, đã tiếp thêm cho tôi niềm tin, sức mạnh và nghị lực để vươn lên trong cuộc sống.
Từ nhỏ, tôi đã có may mắn được nhìn thấy nụ cười của mẹ: nụ cười đầy trìu mến. Đó là niềm hạnh phúc lớn nhất trên đời. Thật bất hạnh cho biết bao người không được nhìn thấy nụ cười của mẹ. Đau đớn thay cho những ai đã đánh và từ chối nụ cười ấy. Ai đó đã nói: “Nụ cười làm người ta gần nhau hơn”. Vâng, chính nụ cười ấy đã giúp tôi hiểu hết được tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành cho con, một tình cảm không gì có thể mua được. Và nụ cười ấy là cả một vũ trụ bao la mà tôi không thể khám phá hết được. Nhưng tôi biết đó là sức mạnh giúp tôi đứng dậy khi vấp ngã, là niềm tin, là lẽ sống của tôi.
Nhưng nụ cười của mẹ không phải lúc nào cũng giống nhau. Mỗi khi tôi ngoan, mẹ lại cười, nụ cười yêu thương, hạnh phúc. Nó làm tôi cảm thấy rằng tôi đã làm được một điều gì đó tuyệt vời cho mẹ tôi. Rồi nụ cười của mẹ động viên, khích lệ tôi mỗi khi tôi đạt điểm cao. Nụ cười ấy khiến niềm vui nhân lên gấp bội, khiến con thấy cuộc đời này tươi đẹp biết bao khi có mẹ trên đời. Đôi khi tôi gặp chuyện buồn, mẹ vẫn cười, nhưng là nụ cười an ủi, vỗ về. Nụ cười ấy như ngọn lửa đỏ, sưởi ấm trái tim non nớt đang khắc khoải thổn thức…
Trên đời còn gì đẹp hơn khi biết có mẹ ở bên. Nụ cười của mẹ sưởi ấm trái tim con, cho con sức mạnh. Nhưng có những lúc vắng nụ cười của mẹ! Và rồi, tôi càng nhận ra nụ cười của mẹ là một “di sản” lớn cho tôi…
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Bài mẫu 12
Mẹ! Một lời nói thôi nhưng ý nghĩa và thiêng liêng nhất trong cuộc đời ta. Người đã cưu mang ta 9 tháng 10 ngày, người chăm sóc ta từ khi ta lọt lòng cho đến khi ta khuyến khích ta vươn tới những hoài bão của mình, cũng chính là mẹ.
Bạn có nhớ mỗi lần được mẹ chiều chuộng mua cho món đồ yêu thích, bạn đã cười cả ngày không? Nhưng từ bé đến lớn, có bao giờ bạn được một lần nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của mẹ?
Nhắc đến nụ cười, ai cũng biết đó là biểu tượng của sự hạnh phúc và vui vẻ. Và còn gì tuyệt vời hơn nụ cười của người thân bên cạnh bạn, nụ cười của mẹ bạn.
“Mặt trời của mẹ, con nằm ngửa” “Mai sau lớn lên, con sẽ thành người tự do”, những câu thơ trong Bài hát ru em bé lớn trên lưng mẹ của Nguyễn Khoa Điềm đã thể hiện tình cảm thân thiết. giữa hai người. mẹ và con cũng như mong muốn những điều tốt nhất cho con mình.
Nhắc đến mẹ, hình ảnh hiện hữu chính là lúc mẹ lo lắng, chở che, che chở cho con. Mẹ lo cho chúng tôi từ miếng ăn giấc ngủ đến những bước đi đầu tiên trên giảng đường. Những bữa trưa nóng hổi trên bàn mỗi khi con đi học về mệt mỏi. Những điều nhỏ nhặt nhưng lại là động lực vững chắc để bạn tiếp tục bước tiếp.
Chúng tôi chỉ quen nói về việc cô ấy quan tâm đến chúng tôi như thế nào mà quên mất rằng chúng tôi đã làm được gì cho cô ấy. Có bao giờ bạn nghĩ mình làm gì để nụ cười nở trên môi mẹ.
Nụ cười của mẹ là điều đẹp đẽ và thuần khiết nhất trong cuộc đời chúng con. Nụ cười của mẹ như đóa hoa hồng đỏ thắm. Rạng ngời nhưng vẫn đầy chông gai bởi những năm tháng gian khổ của cuộc đời đã phải che chở cho ta. Bạn có thể không nhớ nụ cười của mẹ đã khắc sâu trong trí nhớ của bạn như thế nào, nhưng mẹ là người nhớ rõ nhất ngày đầu tiên bạn gọi điện cho mẹ.
Có lẽ đó là lúc nụ cười của mẹ rạng rỡ và mẹ hạnh phúc nhất. Nụ cười của mẹ không chỉ hiện diện khi con hạnh phúc và đạt được thành tích tốt, ngay cả khi con vấp ngã và thất bại trong cuộc đời này. Sẽ có những ngày bạn về nhà và khóc khi bị điểm kém, khi công việc không như ý muốn và sợ bị mẹ mắng.
Nhưng sau đó cô ấy sẽ chỉ mỉm cười và nhẹ nhàng vỗ về bạn. Mẹ cười bảo không sao đâu, sẽ có dịp khác. Mẹ là người sẵn sàng chìa tay ra khi ta vấp ngã, thất bại mà không mong cầu lợi ích gì. Thử hỏi trên đời có loài hoa nào rực rỡ và ấm áp hơn nụ cười của mẹ.
Nụ cười của mẹ không chỉ là nguồn động lực kéo tôi ra khỏi thất bại mà còn là điều kỳ diệu và ý nghĩa nhất trong cuộc đời tôi. Mỗi ngày trong cuộc sống chúng ta đều phải đối mặt với những thử thách và áp lực từ học tập hay công việc. Nhưng có một liều thuốc tinh thần ở nhà mà chúng tôi không biết, đó là nụ cười của mẹ.
Những lúc yếu lòng, chúng ta chỉ muốn về nhà và nhận hơi ấm, sự an ủi của gia đình mình. Vì vậy, nụ cười của mẹ như một liều thuốc bổ để chúng ta tiếp tục cố gắng và vươn lên trong cuộc sống này.
Dẫu biết rằng mai này lớn lên, chúng ta sẽ phải xa vòng tay mẹ để bay đến những miền đất mới, thực hiện những hoài bão ấp ủ. Nhưng có một điều chắc chắn rằng không có điều kỳ diệu nào có thể đẹp đẽ và thiêng liêng bằng nụ cười của mẹ.
Đôi khi trong cuộc sống này, chúng ta chỉ mải mê chạy theo những gì mình muốn mà làm mẹ buồn. Thay vì nụ cười của mẹ là những nếp nhăn lo lắng trên trán. Dẫu biết tuổi trẻ là phải sống hết mình, sống vì chính kiến của mình nhưng chúng ta cũng đừng quên nụ cười của mẹ.
Có những lúc suy nghĩ và định hướng của hai thế hệ ta và bố mẹ quá khác nhau, dẫn đến cãi vã và bạn bị bố mẹ la mắng. Có thể bạn cho rằng mình quá áp lực và không được phép làm điều mình muốn. Nhưng bạn nên đặt mình vào vị trí của mẹ bạn và nghĩ rằng mẹ phải như vậy.
Một người mẹ sẵn sàng nuôi nấng và yêu thương bạn từ thuở ấu thơ cho đến bây giờ. Suy cho cùng, hãy làm mọi việc chỉ vì lợi ích của bản thân, kể cả con đường tương lai mà mẹ đang hướng tới cho bạn. Hãy là một đứa trẻ có chính kiến thông minh. Đừng chỉ lao vào những mục tiêu của mình mà khiến mẹ buồn, khiến nụ cười của mẹ không còn nữa.
Có nhiều cách để chứng tỏ bản thân và khiến bố mẹ tự hào. Cuộc đời bạn còn dài và còn nhiều cơ hội để thể hiện mình nhưng mẹ bạn đã đi qua nửa cuộc đời rồi. Vì vậy, hãy luôn làm nụ cười của mẹ rạng rỡ.
Mỗi người phụ nữ trên cuộc đời này đều có vẻ đẹp riêng giống như mỗi bông hoa mang một màu sắc khác nhau. Có người cá tính hào hoa, rạng rỡ nhưng cũng có người giản dị, hiền lành đến lạ lùng. Tuy nhiên, hình ảnh đẹp nhất vẫn là nụ cười của mẹ.
Nụ cười của mẹ là khi con vui vẻ, hạnh phúc và tạm gác lại những lo toan, bộn bề trong cuộc sống này. Một nụ cười bằng mười liều thuốc, hãy luôn làm mẹ bạn nở nụ cười vui vẻ và rạng rỡ. Cảm ơn mẹ đã mang chúng con vào cuộc đời này và che chở cho chúng con trước những giông bão của cuộc đời này.
Tình yêu mà mẹ dành cho chúng ta luôn là tình yêu thiêng liêng và quý giá nhất trên cuộc đời này. Vì vậy, hãy tặng mẹ bạn một nụ cười khi còn có thể.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 13
“Một nụ cười bằng mười liều thuốc bổ.” Khi nghe câu tục ngữ này, tôi chợt nghĩ đến nụ cười của mẹ, hiền từ và dịu dàng. Dù chỉ là một nụ cười giản dị nhưng nó đã tiếp thêm cho em rất nhiều nghị lực vượt qua khó khăn để bước đi trên đường đời. Năm nay, mẹ tôi tròn bốn mươi. Nếp nhăn xuất hiện trên trán và tóc ông đã bạc.
Mọi thứ đều có thể thay đổi, nhưng trên môi mẹ có một thứ không bao giờ thay đổi theo thời gian, đó là nụ cười. Có lẽ nó rất đơn giản với mọi người, không thể so sánh với những viên kim cương lấp lánh tại cửa hàng trang sức sang trọng. Nhưng với tôi, nụ cười trên môi mẹ không có giá trị nào có thể đánh đổi được. Mỗi khi cười, cô để lộ hàm răng trắng và đều như hai hàng bắp ngô nhưng lúc đó trông cô rất xinh như tiên nữ.
Cho đến hôm nay, tôi vẫn nhớ như in nụ cười hạnh phúc của mẹ khi tôi khoe những điểm mười đỏ tươi trong mỗi bài kiểm tra của mình. Dù không nói ra nhưng tôi vẫn cảm nhận được nụ cười hạnh phúc của mẹ. Tất cả mọi người trên thế giới chắc chắn đã trải qua giai đoạn học nói và học đi. Tôi cũng vậy, khi tôi chập chững chập chững những bước đi đầu tiên trong đời, khi tôi vấp ngã, mẹ luôn đứng trước mặt đỡ tôi dậy và mỉm cười hạnh phúc như nói: “Cố lên nhé con đường đời phía trước. vẫn còn khó khăn, bạn có thể gục ngã, nhưng hãy đứng dậy và tiếp tục. Đừng bỏ cuộc. Tôi nhất định sẽ thành công.”
Khi tôi vào lớp một, mẹ tôi đưa tôi đến trường và bỏ lại tôi với những giọt nước mắt lăn dài trên má. Nhưng tôi hiểu rằng: “Mình phải cố gắng đi trên con đường học vấn này và cố gắng học thật nhiều, thật nhiều vì trên đời này tri thức là vô hạn mà sự hiểu biết của mình thì có hạn.
Hãy chăm chỉ học tập để trở thành người có ích cho xã hội và cũng để được nhìn thấy nụ cười hạnh phúc, vui vẻ của mẹ “Nhưng có lần vì mải chơi mà không học bài nên em bị điểm kém. Tôi sợ mẹ mắng nên đã nói dối là được điểm mười. Mẹ rất vui và hạnh phúc, nhưng mẹ vui bao nhiêu thì trong lòng tôi lại thấy buồn bấy nhiêu. Đã nhiều lần tôi định xin lỗi mẹ nhưng cuối cùng tôi đã đến gặp mẹ và kể cho mẹ nghe mọi chuyện. Trái ngược với những gì tôi nghĩ, mẹ tôi sẽ nổi giận và đánh vào mông tôi nhiều lần. Nhưng không, mẹ vẫn cười và nói rằng mẹ đã biết mọi chuyện khi cô giáo gọi điện về nhà thông báo kết quả học tập kém của mẹ. Mẹ cô không những không trách móc mà còn hết lời khen ngợi: “Con ngoan lắm, biết nhận lỗi mà không để người khác chỉ trích, nhắc nhở. Nhưng không có nghĩa là con chỉ biết nhận lỗi và xin lỗi. Nhớ nhé, em ơi!”.
Từ đó, tôi cố gắng học thật giỏi và không bao giờ lười biếng nữa. Khi nhận tin mà lòng người miền Trung như tan nát, đau đớn vì bão lũ. Mẹ vận động mọi người cùng đóng góp, giúp đỡ đồng bào miền Trung. Mọi người đã ủng hộ nhiệt tình, mình cũng đã đập heo đất dành dụm từ Tết đến giờ để quyên góp. Môi mẹ lại nở một nụ cười, nhưng nụ cười này là biểu hiện của tình yêu thương vô bờ bến của mẹ dành cho con người. Giả như ngày mai mẹ không còn trên cõi đời và ở bên lo lắng, chăm sóc cho con. không còn để vực tôi dậy trong những lúc khó khăn của cuộc đời.
Nhưng cứ cho là đi, mẹ vẫn mãi ở bên cạnh con và con sẽ cố gắng học thật giỏi để trở thành bác sĩ chữa bệnh cho mọi người và nhất là cho mẹ để mẹ được sống lâu hơn và được ở bên con. cạnh tôi. Hãy cho con nhìn thấy nụ cười của mẹ và chắc chắn rằng con sẽ không bao giờ quên được nụ cười ấy, một nụ cười hiền từ, dịu dàng.
Dù không ai không thể chết một lần nhưng dù mẹ không còn nữa, con vẫn cố gắng học tập chăm chỉ để hoàn thành tốt công việc của mình, để trên thiên đường, mẹ sẽ nhìn thấy những thành công mà con đã đạt được. Đó cũng là công ơn mẹ đã sinh thành và nuôi nấng tôi đến ngày hôm nay.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 14
Nụ cười của mẹ đẹp quá! Đẹp như trăng rằm, đẹp như mặt nước hồ thu. Tôi nghe bà tôi kể: “Ngay khi tôi được sinh ra, tôi đã nhận được một món quà rất quý giá của mẹ tôi. Dù lúc đó mẹ vô cùng mệt mỏi tưởng như kiệt sức nhưng mẹ vẫn ôm tôi vào lòng, mỉm cười âu yếm. Nụ cười ấy làm bừng sáng khuôn mặt xanh xao, lấm tấm mồ hôi của mẹ – lúc đó mẹ đã rất hạnh phúc khi sinh được một đứa con xinh xắn, đáng yêu như con”.
Mỗi tối khi con làm bài xong, bố sẽ kể cho con nghe những ngày còn bé, bố đã vui như thế nào với con, mẹ nhé! “Khi tôi bước sang tuổi đầu tiên, tôi đã có thể nói chuyện và đi lại. Có lẽ năm đó là khoảng thời gian đáng yêu nhất, dễ thương nhất. Mỗi tối trước khi đi ngủ cháu đều bi bô, bi bô, đòi bú sữa. Giọng líu lo như chim non của bé khiến bố mẹ bật cười thích thú. Chỉ có bạn biết những gì tôi yêu cầu, khi tại thời điểm đó, có một cái gì đó trong bạn và tôi mà chỉ bạn có thể ăn, ngủ và chơi với. Đôi bàn chân nhỏ xíu, non nớt của bé cố bấu chặt vào nền gạch phòng khách. Mẹ đặt tôi giữa phòng rồi dần dần lùi ra xa. Lúc đó tôi mới chập chững những bước đi đầu đời. Mới đi được mấy bước, em đã loạng choạng tưởng chừng mình sắp ngã nhưng không có bàn tay mẹ nào đỡ lấy, ôm em vào lòng, mỉm cười động viên em, mong em cố gắng vượt qua “như lần trước” em nhé. đã cho tôi món quà mà tôi coi là quý giá nhất – nụ cười của bạn, tôi cảm ơn bạn!
Buổi tối của sáu năm trước, mẹ tất bật chuẩn bị cho con để ngày mai con vào lớp một. Buổi chiều, mẹ dẫn tôi đi siêu thị, mua bao nhiêu thứ: bút, vở, phấn, bảng trắng… cái gì cũng có nhưng tôi cảm thấy mẹ vẫn còn lo lắng điều gì đó. Tối về mẹ dặn bao nhiêu thứ cho vào cặp để con học giỏi, mẹ mua bao nhiêu thứ cho con bằng bạn bằng bè. Nghĩ đến điều đó tôi rất vui, nhưng sao tôi vẫn thấy một nỗi buồn, một sự lo lắng ẩn sâu trong đôi mắt của mẹ. Sáng sớm hôm sau, mẹ đưa tôi đến trường, nơi tôi sẽ học trong đó, nơi dạy cho tôi biết bao kiến thức.
Khi tôi bước đến cổng trường, mẹ cúi xuống hôn tôi và nói: “Từ đêm qua mẹ đã lo, mai con sẽ buồn, sẽ khóc đòi về với mẹ, nhưng giờ mẹ mới thấy con gái mẹ mạnh mẽ biết bao. là. bất kỳ. Đi qua cổng trường này, và bạn sẽ thấy một thế giới thú vị của tri thức, trí tuệ.” Mẹ cười hạnh phúc, ôm tôi vào lòng dẫn tôi qua cổng. Nụ cười của bạn như tiếp thêm sức mạnh cho tôi, cho tôi dũng khí vượt qua thử thách trong cuộc sống, cảm ơn bạn!
Em biết sức khỏe của anh rất yếu nên mỗi khi trái gió trở trời là anh lại mệt mỏi, yếu ớt. Một lần, người mẹ ốm nằm liệt giường và thiếp đi vì sốt cao. Mẹ tôi thức dậy thì trời đã chập choạng tối, mẹ gọi tôi vào, ôm tôi vào lòng, cười nói: “Hôm nay con gái mang sách ra cho mẹ xem, có bài nào khó nhớ thì hỏi nhé. mẹ”… con có biết lúc đó mẹ thương mẹ biết bao nhiêu không. Nhìn đôi má xanh xao và khuôn mặt gầy guộc của mẹ, con lại càng thương mẹ hơn. Mẹ ốm đau lắm nhưng mẹ vẫn lo lắng cho con, mỉm cười với con khi mẹ đang bị dày vò vì sốt cao con nghĩ mẹ thật tuyệt! con cảm ơn mẹ đã sinh ra con để con được nhìn thấy nụ cười của mẹ.
Con không biết phải cảm ơn mẹ bao nhiêu lần để cảm ơn công ơn nuôi dạy của mẹ. Em không biết phải xin lỗi anh bao nhiêu lần để anh tha thứ cho những lỗi lầm mà em đã gây ra. Anh không biết mình phải im lặng bao lâu để nghĩ rằng anh yêu em nhiều như thế nào. Tôi không biết tôi sẽ như thế nào trong thế giới này nếu không có nụ cười của bạn. Và bây giờ tôi chỉ có thể nói rằng: Tôi yêu bạn và yêu nụ cười của bạn rất nhiều!
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Bài mẫu 15
Nụ cười của mẹ sưởi ấm trái tim con khi con thấy cô đơn lạnh giá. Làm cho ta thêm yêu đời, yêu cuộc sống. Làm sao tránh khỏi những lúc chợt buồn, chợt vui rồi chợt buồn? Nhất là khi con bị điểm kém, khi con cãi lời bạn bè, cả khi con mắc lỗi với người lớn.. Và rồi, nụ cười của mẹ bao dung biết bao. Như nắng ngày đông, như mưa ngày nắng, như cơn gió nhẹ trưa hè. Nụ cười của mẹ là bàn tay yêu thương nâng ta dậy, cho ta thêm niềm tin vào cuộc sống.
Nụ cười của mẹ càng diệu kỳ hơn khi ta đạt được những thành công nho nhỏ trong cuộc sống. Hãy để ý đến khuôn mặt của mẹ bạn khi bạn thông báo cho người ấy điểm mười đỏ tươi, kể cho mẹ nghe về một việc tốt mà bạn đã làm hay đơn giản là một công việc trong gia đình mà bạn tự làm cho bố mẹ mình.. Chà! Nụ cười ấy rạng rỡ, đẹp làm sao, đôi môi hé mở như ánh bình minh soi sáng tâm hồn ta. Bạn thấy gì từ đó? Nó lớn hơn một lời chia sẻ, nó lớn hơn một lời đồng ý và tiếp thêm cho chúng ta rất nhiều sức mạnh để tiếp tục làm những điều có ích cho cuộc đời này. Bao nhiêu yêu thương chan chứa, có lẽ mẹ đều dồn hết vào nụ cười ấy để nhắn gửi yêu thương cho chúng con.
Thử tưởng tượng nếu một ngày nụ cười ấy biến mất khỏi khuôn mặt mẹ bạn thì cuộc sống sẽ ra sao? Sự nhàm chán, lạnh lẽo sẽ chiếm lấy tâm hồn bạn, ngôi nhà của bạn. Không có ai an ủi khi ta buồn, không có ai chia sẻ khi vui buồn. Chẳng còn ai nâng đỡ, sưởi ấm ta bằng nụ cười… Và rồi ta mới hiểu tầm quan trọng của nụ cười mẹ trong đời ta.
Nụ cười của mẹ là nguồn động viên to lớn, là món quà vô cùng quý giá mà cuộc đời ban tặng cho mỗi người con. Vì thế, hãy biết nâng niu, giữ gìn để nụ cười không bao giờ tắt trên môi mẹ nhé.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 16
Nếu trái đất được thắp sáng bởi mặt trời thì nụ cười của mẹ thắp sáng trái tim con. Đối với tôi, nụ cười của mẹ luôn đẹp nhất, sáng nhất trên đời. Nụ cười ấy đã giúp em có thêm động lực phấn đấu trong học tập và cuộc sống.
Mẹ tôi là giáo viên mầm non. Hàng ngày, mẹ tôi đến trường sớm. Ở lớp, các con rất yêu mẹ. Mẹ thường chơi với và chăm sóc học sinh rất tận tình, chu đáo. Bạn nhỏ nào cũng tấm tắc khen mẹ ấm áp và nụ cười duyên. Dù làm việc vất vả nhưng cô luôn giữ tinh thần vui vẻ.
Không chỉ học sinh yêu nụ cười của mẹ mà ngay cả tôi cũng đặc biệt yêu nụ cười ấy. Mỗi lần nghe mẹ kể chuyện trên lớp, tôi lại thấy lòng nhiệt huyết, tâm huyết với nghề của mẹ. Từ ánh mắt, nụ cười thể hiện rõ điều đó. Năng lượng tuyệt vời này làm tôi rất hạnh phúc.
Đặc biệt, vào ngày 20-11 hàng năm, mẹ nhận được rất nhiều hoa và quà của phụ huynh và học sinh. Mỗi lần như vậy mẹ lại xúc động và muốn gắn bó với nghề hơn. Để cảm ơn mẹ đã dạy dỗ tôi trưởng thành, tôi đã tự tay chuẩn bị nhiều món quà khác nhau. Đôi khi đó là một món đồ thủ công, đôi khi là một chiếc bánh. Tuy đây chỉ là món quà nhỏ nhưng mỗi lần nhận được mẹ em rất vui. Nhìn thấy nụ cười ấy, tôi càng yêu thương và trân trọng mẹ hơn.
Mỗi khi thấy con được điểm chín, điểm mười, gương mặt mẹ lại ánh lên niềm tự hào, vui sướng. Những lời động viên, nụ cười trìu mến của mẹ đã giúp tôi thêm tự tin để đạt được nhiều thành tích hơn nữa.
Đối với tôi, mẹ luôn là một người mẹ tuyệt vời. Nụ cười của mẹ làm bừng sáng cả khoảng trống trong trái tim con. Em tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng học thật giỏi, ngoan ngoãn để mẹ yên lòng.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 17
Từ nhỏ, tôi đã luôn yêu thích những nàng công chúa với mái tóc óng ả, những bộ váy lộng lẫy và khuôn mặt xinh xắn. Nhưng dần dần lớn lên, tôi cảm thấy những cô công chúa ấy không đẹp bằng mẹ. Nhất là khi mẹ cười.
Mẹ em là nhân viên bán hàng tại một siêu thị nên công việc của mẹ luôn rất bận rộn và vất vả. Tuy nhiên, cô luôn nở nụ cười rạng rỡ chào mọi người. Hàng ngày, tám tiếng làm việc mệt nhọc trở về nhà, mẹ tôi không được nghỉ ngơi mà lại lao vào làm việc nhà để tôi có bữa cơm ngon cho kịp giờ học buổi tối. Những lúc đó, tôi thường ngồi cạnh mẹ, nói chuyện với mẹ để mẹ bớt mệt. Gần đây, khi tôi lớn hơn, tôi cũng làm việc nhà với mẹ. Mẹ nấu cơm, nhặt rau, gấp quần áo, quét nhà… Lúc đó mẹ cười rất tươi, đó cũng là nụ cười đẹp nhất của mẹ. Khác với công thức nụ cười ở cửa hàng. Nụ cười ấy đi thẳng vào tâm hồn tôi, trái tim tôi. Khiến tôi cảm thấy lâng lâng vì sung sướng. Mọi mệt mỏi tự nhiên tan biến, chỉ còn lại nguồn động lực to lớn để tôi làm việc chăm chỉ hơn nữa để giúp mẹ làm việc. Nụ cười của mẹ có sức mạnh lớn lao biết bao.
Cô tự phong cho mình danh hiệu “hiệp sĩ bảo vệ nụ cười của mẹ”. Giống như những hiệp sĩ bảo vệ công chúa trong truyện cổ tích. Con sẽ cố gắng hết sức để nụ cười luôn nở trên môi mẹ. Hàng ngày em chăm chỉ học tập, không ganh đua, không bắt chước thói hư tật xấu. Bên cạnh việc dành thời gian cho bạn bè, tôi dành thời gian cho mẹ. Giúp mẹ việc nhà, trò chuyện cùng mẹ, chia sẻ những điều thú vị trong cuộc sống. Những lúc như vậy, mẹ sẽ bảo tôi nghỉ ngơi, học hành hoặc đi chơi với bạn bè. Nhưng qua ánh mắt của cô ấy, tôi hiểu cô ấy thực sự muốn nói gì. Mẹ cũng muốn có bạn ở bên cạnh, chia sẻ với mẹ những điều nhỏ nhặt. Thế nên, những lúc ấy, tôi sẽ mỉm cười, tiếp tục ngồi xuống bên mẹ thủ thỉ, tâm sự những chuyện vặt vãnh rồi sà vào lòng mẹ. Hạnh phúc nhìn nụ cười hiền từ, dịu dàng trên khuôn mặt mẹ, tôi ngỡ mình bé nhỏ như xưa.
Thời gian trôi đi thật nhanh, con đã lớn lên rất nhiều và mẹ cũng già đi theo thời gian. Nếp nhăn trên khóe mắt khi cô cười càng lộ rõ. Mọi thứ đang dần thay đổi. Nhưng tôi biết chắc một điều rằng, tình yêu của tôi dành cho nụ cười dịu dàng của mẹ sẽ không bao giờ thay đổi. Giống như tình mẫu tử thiêng liêng và cao cả mà mẹ dành cho con sẽ không bao giờ phai nhạt.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 18
Mẹ tôi là một bà nội trợ bình thường như bao người phụ nữ khác ở làng chài này. Tuy nhiên, ở cô ấy vẫn có điều gì đó rất đặc biệt, đến nỗi giữa một biển người, nhìn thoáng qua, tôi vẫn tìm thấy cô ấy ngay. Điều đặc biệt là nụ cười rạng rỡ, ấm áp của mẹ.
Nhắc đến mẹ tôi, bà là một người phụ nữ tuyệt vời. Ban ngày, mẹ tất bật chăm sóc nhà cửa, ruộng vườn, chăn nuôi và cả con cái. Các bà mẹ hiếm khi thực sự được nghỉ ngơi. Mẹ luôn mặc những bộ đồ bà ba giản dị, mộc mạc kết hợp với mái tóc đen nhánh được búi gọn sau đầu. .
Làng xóm trên dưới ai cũng ca ngợi đức tính tốt đẹp của mẹ. Không chỉ vậy, cô còn là người vui tính, nhiệt tình với mọi người. Cô luôn nở nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời. Gặp mẹ, ai cũng thấy vui hơn, yêu đời hơn, bởi nụ cười, ánh mắt thân thiện và những câu chào hỏi hùng hồn của mẹ. Khi cô ấy cười, mẹ cô ấy rất đẹp. Đó không phải là vẻ đẹp sang trọng, quyến rũ như những người mẫu ảnh. Đó là vẻ đẹp của sự nhân hậu, dịu dàng và tình cảm. Nhờ khuôn mặt tròn trịa, hàm răng đều như hạt bắp và đôi mắt hạnh nhân đen láy rung rinh, nụ cười của mẹ thật ấm áp. Khi cô ấy cười với ai đó, cô ấy sẽ nhìn chằm chằm vào người đó, khiến người đó có cảm giác như cô ấy là trung tâm của thế giới. Đặc biệt, mẹ tôi không bao giờ cười giả tạo, mẹ chỉ cười khi thực sự vui, hạnh phúc và muốn lan tỏa điều đó đến mọi người. Đó là vẻ đẹp mộc mạc, chân chất của những người thôn nữ.
Mỗi ngày, tôi luôn thích nghe mẹ cười, nói và chăm sóc tôi. Tôi cảm thấy như đó là một liều thuốc bổ quý giá mà tôi đã nhận được. Con sẽ cố gắng chăm ngoan, học giỏi để mẹ tự hào, không phải lo lắng. Để nụ cười mẹ mãi sáng trên môi.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 19
Đối với tôi, nụ cười của mẹ là trong sáng và đẹp nhất trên đời. Mỗi ngày trôi qua, tôi đều mong được nhìn thấy nụ cười dịu dàng và nhân hậu của mẹ. Nụ cười của mẹ mỗi khi tiễn tôi đến trường khiến tôi không khỏi nhớ nhung, xúc động.
Mẹ tôi chỉ là một người phụ nữ giản dị, bình thường. Mẹ không tô son, phấn son nhưng trong mắt tôi, mẹ đẹp vô cùng. Nhất là khi cô ấy cười, khuôn mặt rạng rỡ, nụ cười tỏa nắng làm say đắm lòng tôi. Đó là lý do tại sao tôi yêu nụ cười của mẹ tôi rất nhiều.
Mỗi sáng thức dậy, mẹ vào phòng đánh thức tôi dậy. Mẹ ôm tôi vào lòng, vỗ về gọi: “Dậy đi con”. Trong giấc ngủ, nhìn thấy nụ cười của mẹ, tôi cảm thấy thật bình yên và ấm áp. Con chỉ ước thời gian ngừng trôi để con được ôm mẹ lâu hơn. Sau khi ăn sáng, mẹ tôi đưa tôi đến trường. Trước khi vào lớp, mẹ hôn lên trán tôi và dặn dò. Vừa đi tôi vừa ngoái lại nhìn mẹ, mẹ cười rạng rỡ khiến tôi càng thêm thích thú. Chính nụ cười đó đã tiếp thêm sức mạnh để tôi học tập và vui chơi. Đêm về, tôi đắm chìm trong nụ cười ấm áp bao dung của mẹ. Lời thủ thỉ và tình cảm của mẹ đưa con vào giấc ngủ say.
Có những lúc tôi mắc lỗi làm mất đi nụ cười của mẹ. Mẹ không còn nói cười nữa mà thay vào đó là nét buồn trên gương mặt. Lúc đó, tôi cảm thấy thực sự ân hận và có lỗi về những gì mình đã làm. Tôi ước gì mình có thể nhìn thấy nụ cười nhân hậu đó. Vì vậy, tôi luôn cố gắng sửa chữa lỗi lầm và tìm mọi cách để mẹ vui lòng. Vì thế, mẹ không còn giận hay trách tôi nữa. Chỉ cần mẹ vui và thoải mái, tôi luôn sẵn sàng thay đổi.
Tôi luôn có tình cảm sâu đậm với mẹ, nhất là với mẹ. Không ai có thể thay thế vị trí của mẹ trong trái tim con. Hàng ngày, tôi luôn dành thời gian trò chuyện, tâm sự với mẹ. Được nhìn thấy nụ cười của mẹ là niềm hạnh phúc lớn lao đối với tôi.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 20
Người ta thường nói rằng: Một nụ cười là mười thang thuốc bổ. Nghe có vẻ hợp lý. Nhưng tôi nghĩ nụ cười không chỉ là liều thuốc bổ cho người đó mà còn là liều thuốc bổ cho người nhìn thấy nụ cười đó. Giống như nụ cười của mẹ là liều thuốc bổ của tôi vậy.
Nụ cười của mẹ, biết nói sao nhỉ? Đó không phải là nụ cười đẹp như hoa hậu, vì mẹ cô không quá xinh đẹp và trẻ trung. Có vài vết đồi mồi trên má mẹ tôi. Làn da màu bánh mật khỏe khoắn. Khi cười, đôi mắt anh híp lại để lộ vết chân chim. Tuy nhiên, với tôi nụ cười ấy luôn đẹp nhất, trong sáng nhất, trong sáng nhất. Nụ cười của mẹ như một cục pin, tiếp cho tôi rất nhiều năng lượng. Chỉ nhìn thôi cũng khiến tôi như đang bay trên mây, tràn đầy nhiệt huyết học tập.
Nụ cười của mẹ có tác dụng như một phép màu, nhưng mẹ không keo kiệt và giữ nó cho riêng mình. Mẹ luôn hào phóng và cho tất cả mọi người. Khi bạn gặp ai đó, mẹ bạn luôn nở nụ cười rạng rỡ. Đặc biệt là với tôi. Mẹ đánh thức tôi dậy vào buổi sáng với nụ cười dịu dàng. Đón bạn ở cổng trường với nụ cười rạng rỡ. Khi nhìn con ăn, học, xem tivi… miễn là con, mẹ luôn mỉm cười.
Để bảo vệ nụ cười thiên thần ấy, tôi luôn cố gắng hết sức mỗi ngày. Ở trường, tôi là một học sinh ngoan, ngoan ngoãn. Ở nhà, em là đứa con hiếu thảo, biết giúp đỡ bố mẹ việc nhà. Tôi làm tất cả những điều đó, để mẹ tôi vui và có nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn.
Đôi khi con muốn mãi là một cô bé, có thể cuộn tròn trong vòng tay mẹ, để mẹ xoa đầu, kể chuyện. Nhưng cũng có lúc, tôi muốn lớn thật nhanh, để có thể thay mẹ gánh vác mọi việc, che chở cho mẹ giữa cuộc đời. Nhưng dù thế nào thì cũng chung một chiến tuyến: đó là tình mẹ vô bờ bến trong tôi.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 21
Tôi yêu ông tôi, tôi yêu bà tôi, tôi yêu cha tôi, tôi yêu tôi, tôi yêu em gái tôi, nhưng bạn có biết tôi yêu ai nhất không? Vâng, người tôi yêu nhất là mẹ tôi. Em yêu thân hình gầy guộc của mẹ, yêu mái tóc bạc phơ của mẹ và đặc biệt điều em yêu nhất ở mẹ là nụ cười của mẹ.
Nụ cười của mẹ đẹp quá! Đẹp như trăng rằm, đẹp như nước hồ thu. Tôi nghe bà tôi kể: “Ngay khi tôi chào đời, tôi đã nhận được một món quà vô cùng quý giá mà mẹ tôi đã tặng cho tôi, mặc dù lúc đó mẹ tôi vô cùng mệt mỏi và tưởng rằng mình đã kiệt sức, nhưng bà vẫn ôm tôi vào lòng, cười âu yếm với con, nụ cười ấy làm bừng sáng khuôn mặt xanh xao, lấm tấm mồ hôi của mẹ – lúc đó mẹ đã rất hạnh phúc khi sinh được một đứa con xinh xắn, đáng yêu như con”.
Mỗi tối khi con làm bài xong, bố sẽ kể cho con nghe những ngày còn bé, bố đã vui như thế nào với con, mẹ nhé! “Khi tôi bước sang tuổi đầu tiên, tôi đã có thể nói chuyện và đi lại. Có lẽ năm đó là khoảng thời gian đáng yêu nhất, dễ thương nhất. Mỗi tối, trước khi đi ngủ, cháu lại nũng nịu đòi bú sữa. Giọng líu lo như chim non của bé khiến bố mẹ bật cười thích thú. Chỉ có bạn biết những gì tôi yêu cầu, khi tại thời điểm đó, có một cái gì đó trong bạn và tôi mà chỉ bạn có thể ăn, ngủ và chơi với. Đôi bàn chân nhỏ xíu, non nớt của bé cố bấu chặt vào nền gạch phòng khách. Mẹ đặt tôi giữa phòng rồi dần dần lùi ra xa. Lúc đó tôi mới chập chững những bước đi đầu đời. Mới đi được mấy bước, em đã loạng choạng tưởng chừng mình sắp ngã nhưng không có bàn tay mẹ nào đỡ lấy, ôm em vào lòng, mỉm cười động viên em, mong em cố gắng vượt qua “như lần trước” em nhé. đã cho tôi món quà mà tôi coi là quý giá nhất – nụ cười của bạn, tôi cảm ơn bạn!
Buổi tối của sáu năm trước, mẹ tất bật chuẩn bị cho con để ngày mai con vào lớp một. Buổi chiều, mẹ dẫn tôi đi siêu thị, mua bao nhiêu thứ: bút, vở, phấn, bảng trắng… cái gì cũng có nhưng tôi cảm thấy mẹ vẫn còn lo lắng điều gì đó. Tối về mẹ dặn bao nhiêu thứ cho vào cặp để con học giỏi, mẹ mua bao nhiêu thứ cho con bằng bạn bằng bè. Nghĩ đến điều đó tôi rất vui, nhưng sao tôi vẫn thấy một nỗi buồn, một sự lo lắng ẩn sâu trong đôi mắt của mẹ. Sáng sớm hôm sau, mẹ đưa tôi đến trường, nơi tôi sẽ học trong đó, nơi dạy cho tôi biết bao kiến thức.
Khi tôi vừa bước đến cổng trường, mẹ đã cúi xuống hôn tôi và nói: “Từ tối qua mẹ đã lo, mai con sẽ buồn, sẽ khóc đòi về với mẹ, nhưng giờ mẹ mới thấy con gái mẹ mạnh mẽ biết bao. là. bất kỳ. Đi qua cổng trường này, và bạn sẽ thấy một thế giới thú vị của tri thức, trí tuệ.” Mẹ cười hạnh phúc, ôm tôi vào lòng dẫn tôi qua cổng. Nụ cười của bạn như tiếp thêm sức mạnh cho tôi, cho tôi dũng khí vượt qua thử thách trong cuộc sống, cảm ơn bạn!
Em biết sức khỏe của anh rất yếu nên mỗi khi trái gió trở trời là anh lại mệt mỏi, yếu ớt. Một lần, người mẹ ốm nằm liệt giường và thiếp đi vì sốt cao. Mẹ tôi thức dậy thì trời đã chập choạng tối, mẹ gọi tôi vào, ôm tôi vào lòng, cười nói: “Hôm nay con gái mang sách ra cho mẹ xem, có bài nào khó nhớ thì hỏi nhé. mẹ”… con có biết lúc đó mẹ thương mẹ biết bao nhiêu không. Nhìn đôi má xanh xao và khuôn mặt gầy guộc của mẹ, con lại càng thương mẹ hơn. Mẹ ốm đau lắm nhưng mẹ vẫn lo lắng cho con, mỉm cười với con khi mẹ đang bị dày vò vì sốt cao con nghĩ mẹ thật tuyệt! con cảm ơn mẹ đã sinh ra con để con được nhìn thấy nụ cười của mẹ.
Con không biết phải cảm ơn mẹ bao nhiêu lần để cảm ơn công ơn nuôi dạy của mẹ. Em không biết phải xin lỗi anh bao nhiêu lần để anh tha thứ cho những lỗi lầm mà em đã gây ra. Anh không biết mình phải im lặng bao lâu để nghĩ rằng anh yêu em nhiều như thế nào. Tôi không biết tôi sẽ như thế nào trong thế giới này nếu không có nụ cười của bạn. Và bây giờ tôi chỉ có thể nói rằng: Tôi yêu bạn và yêu nụ cười của bạn rất nhiều!
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 22
Người ta thường nói ánh sáng mặt trời là thứ sáng nhất và ấm áp nhất. Nhưng cá nhân tôi không thấy như vậy. Thứ luôn tỏa sáng ấm áp, mang đến cảm giác hạnh phúc, vui vẻ cho tôi chính là nụ cười của mẹ.
Nụ cười của mẹ đẹp vô cùng, không phải vì mẹ là một người phụ nữ đẹp. Bởi thực chất, mẹ tôi có ngoại hình bình thường như bao người phụ nữ khác. Vẫn mái tóc đen, đôi mắt sáng, làn da rám nắng khỏe khoắn với bộ trang phục đơn giản. Tuy nhiên, đối với tôi, nụ cười của mẹ đẹp như một viên kim cương quý giá. Và có lẽ, trên đời này, bất kỳ đứa trẻ nào cũng cảm thấy như vậy. Vì người mẹ thực sự là một thiên thần, từ trên trời giáng xuống để bảo vệ và che chở cho đứa con bé bỏng của mình. Vì vậy, rõ ràng là tôi cảm thấy mẹ tôi đẹp nhất khi mẹ cười. Lúc ấy gương mặt mẹ giãn ra, đôi mắt cong cong như vầng trăng. Tràn ngập trong đôi mắt ấy là niềm vui, sự dịu dàng. Làm cho tôi cảm thấy như tôi đang ở trên thiên đường.
Mỗi khi nhìn thấy mẹ cười là bao mệt mỏi, lo toan trong tôi tan biến. Giống như một liều thuốc kỳ diệu. Vì vậy, tôi luôn mong chờ niềm vui ấy từng giây, từng phút. Tôi luôn dành nhiều thời gian cho mẹ. Kể chuyện nho nhỏ, múa hát, loanh quanh chờ nụ cười của mẹ. Tôi cũng học cách làm việc nhà giúp mẹ, để mẹ được nghỉ ngơi nhiều hơn. Những lúc ấy, mẹ sẽ cười thật tươi, thật rạng rỡ – đó là nụ cười của hạnh phúc.
Và tôi sẽ cố gắng hơn nữa, trưởng thành nhanh hơn nữa để có thể trở thành niềm tự hào, là điểm tựa cho mẹ. Để mẹ có thể luôn mỉm cười hạnh phúc.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 23
Nụ cười mãn nguyện của người mẹ khi con bắt đầu chập chững biết đi. Nụ cười của mẹ rạng ngời khi con đạt điểm cao. Nụ cười hạnh phúc của mẹ khi tôi đạt danh hiệu học sinh giỏi,… và cứ thế, nụ cười ấy đã đi sâu vào tâm hồn tôi, giúp tôi vượt qua những thử thách khó khăn nhất trong cuộc đời.
Nghĩ về nụ cười của bạn là nghĩ về những điều đẹp đẽ nhất trong cuộc đời bạn. Hình ảnh đẹp nhất là bông hồng đỏ thắm nở trên môi mẹ, rạng rỡ như ánh nắng ấm áp những ngày đông giá rét. Lần đầu tiên tôi cảm nhận được tình yêu của bạn trong nụ cười của tôi là ngày tôi tập đi. Đã lâu rồi nhưng tôi vẫn nhớ như in. Mẹ luôn mỉm cười. Mẹ mỉm cười động viên và nâng đôi chân bé nhỏ của con lên sau mỗi lần ngã. Mẹ lại cười, nụ cười như vầng trăng sáng nhất, mượn ánh sáng mặt trời soi rõ con đường con đi, càng đẹp hơn mỗi khi nhìn thấy bước chân con ngày một vững chãi. Đôi khi trong vòng tay yêu thương của bạn, tôi thấy nụ cười của bạn là điều tuyệt vời nhất trên thế giới. Mẹ cười như thế mỗi khi con được điểm cao. Lần đầu cầm trên tay bài kiểm tra điểm mười của con, tôi mừng đến phát khóc. Anh không muốn em khóc, nhưng vì anh cố nhìn rõ mặt em, thấy nụ cười ẩn hiện trong làn nước muối. “Mẹ thật đẹp!” Tôi khẽ lên tiếng khiến nụ cười ấy biến thành một cái ôm ôm tôi thật chặt. Mẹ cười ngay cả khi tôi xin mẹ tiền để cho ông lão ăn xin, nụ cười của mẹ khen tôi đã lớn, khen tôi có tấm lòng nhân hậu, biết thương người. Và một nụ cười sưởi ấm trái tim tôi…
Mẹ tôi không chỉ cười khi tôi vui mà nụ cười của mẹ luôn hiện diện ngay cả khi tôi buồn, tôi gục ngã. Làm sao tôi quên được khi tôi học lớp ba, lần đầu tiên tôi đi thi học sinh giỏi của trường. Anh cũng nhớ à? Trong khi tất cả học sinh lớp tôi tham gia cuộc thi đều đạt giải cao, thì tôi chẳng được gì. Không có niềm vui, không có sự an ủi và chia sẻ. Nhưng mẹ tôi đã đến với tôi. Mẹ nói: “Con phải cố gắng hơn nữa, học hành chăm chỉ, chiến đấu với thất bại rồi sẽ có ngày con thành công”, rồi mẹ nở nụ cười tươi nhất với tôi. Hoa nào đẹp hơn nụ cười ấy, giọt sương nào long lanh hơn? Chỉ một thời gian ngắn sau ngày hôm ấy, em đoạt ngay giải nhì toàn quốc cuộc thi “Trạng Nguyên nhỏ tuổi”. Nụ cười của mẹ không chỉ đưa tôi thoát khỏi thất bại mà đối với tôi đó còn là điều kỳ diệu và ý nghĩa nhất của cuộc đời.
Sau này khi con rời xa vòng tay mẹ, con sẽ bay khắp bốn phương trời bằng đôi cánh hạnh phúc của chính mình được tạo nên từ nụ cười của mẹ năm xưa. Nhưng mẹ ơi, dù con có đi đến tận cùng bờ biển, dù con có bắt gặp ánh mắt và nụ cười của biết bao người con yêu thương thì nụ cười của mẹ mãi là hình ảnh đẹp nhất, mãi là hình bóng của mẹ. cao quý, thiêng liêng mà tôi trân quý nhất trong đời.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 24
Các bà mẹ đóng một vai trò quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Mẹ không chỉ có công sinh thành mà còn có công nuôi nấng. Mẹ còn là điểm tựa tinh thần lớn lao của mỗi người. Nụ cười của mẹ mang đến bao điều ý nghĩa trong cuộc sống.
Mẹ tôi năm nay bốn mươi tuổi. Nhưng cô ấy vẫn còn rất trẻ và xinh đẹp. Dáng mẹ mảnh mai. Tóc đen, mềm và rất dài. Làn da rám nắng, nhưng trông khỏe mạnh hơn. Mẹ có khuôn mặt phúc hậu, nhìn mẹ ai cũng thấy mến. Nhưng nét thu hút nhất trên gương mặt mẹ là nụ cười. Một nụ cười duyên đã để lại dấu ấn thời gian.
Trong hành trình gian nan của cuộc đời, mẹ luôn đồng hành cùng mỗi người. Và nụ cười của mẹ như một nguồn động lực to lớn giúp chúng ta vượt qua những giai đoạn đó. Nụ cười của mẹ như nguồn động lực to lớn cho tôi. Hãy mỉm cười tự hào khi bạn đạt được kết quả tốt trong học tập. Nụ cười hạnh phúc khi bạn giúp đỡ công việc gia đình.
Tôi vẫn nhớ ngày đầu tiên đi học. Trước khi tôi bước vào lớp, mẹ tôi cười khích lệ. Nụ cười đã cho tôi niềm tin trong chặng đường đầu đời. Rồi khi trưởng thành, không ít lần tôi mắc sai lầm khiến mẹ phiền lòng. Nhưng rồi, mẹ tôi đã mỉm cười và ôm tôi vào lòng. Mẹ cảm thấy hạnh phúc khi tôi nhận ra lỗi lầm của mình. Tôi nhận ra rằng không có người mẹ nào không thể tha thứ cho lỗi lầm của con mình. Nhiều khi tôi ốm, mẹ lo lắng thức trắng bên cạnh chăm sóc cho tôi. Bàn tay ấm áp của mẹ nắm chặt tay con. Khi tôi tỉnh dậy, mắt mẹ tôi sáng lên, mẹ nói nhỏ: “Con yêu của mẹ” với nụ cười động viên ấm áp. Càng lớn tôi càng thấu hiểu nỗi vất vả của mẹ. Vì vậy, em cố gắng học giỏi và giúp mẹ việc nhà. Hai mẹ con vừa làm vừa trò chuyện vui vẻ với nhau. Mẹ hỏi chuyện học hành, chuyện bài vở với bạn bè. Không chỉ nụ cười của mẹ mà chính nụ cười của mẹ đã làm cho gia đình hạnh phúc hơn.
Tình mẹ như biển cả bao la. Chỉ là nụ cười của mẹ nhưng chan chứa yêu thương. Yêu biết bao người mẹ vĩ đại đã dành cho con tình yêu sâu nặng.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 25
Trong gia đình, không ai có thể thay thế mẹ. Mẹ đã nuôi nấng, chăm sóc cho chúng con được như ngày hôm nay. Và thật hạnh phúc khi chúng tôi nhìn thấy trên khuôn mặt mẹ nụ cười rạng rỡ và hạnh phúc.
Từ khi tôi còn bé, nụ cười của mẹ đã khắc sâu trong tâm trí tôi, nụ cười của một người phụ nữ đảm đang và nhân hậu. Nụ cười ấy đã theo tôi suốt những năm học mẫu giáo, tiểu học rồi trung học phổ thông. Nụ cười ấy luôn động viên, khích lệ tôi và cũng chính nụ cười ấy đã an ủi tôi khi tôi vấp ngã. Nụ cười của mẹ thật đẹp, nụ cười dịu dàng.
Và tôi chỉ mong nụ cười ấy luôn nở trên môi. Mỗi khi tôi học bài khuya, mẹ thường đến bên tôi, xoa đầu tôi và nở nụ cười động viên: “Cố lên con nhé! Những lúc ấy, tôi cảm thấy như mẹ đã tiếp thêm nghị lực cho tôi trên con đường học tập. Và tôi thường chạy đến bên mẹ, ôm mẹ thật chặt và nói: “Con yêu mẹ!”. Mẹ lại cười. Một lần tôi bị ốm nặng, mẹ tôi đã chăm sóc tôi rất tận tình. Từ đút cho tôi từng thìa cháo đến đút cho tôi từng lát cam. Nhưng tôi không còn thấy nụ cười trên khuôn mặt tươi vui của mẹ mà thay vào đó là một khuôn mặt buồn bã, đượm buồn. Lực đó, tôi chỉ mong mau chóng bình phục để còn được nhìn thấy nụ cười của mẹ.
Ồ! Nụ cười! Nụ cười của mẹ! Nó theo ta suốt cuộc đời, động viên ta vững bước trên đường đời. Và có lẽ suốt đời này, tôi sẽ không bao giờ quên được nụ cười nhân hậu của mẹ.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 26
“Chỉ có một mình mặt trời Và mẹ tôi chỉ có một trên đời.”
Đúng vậy, người mẹ duy nhất trên đời, người yêu thương chúng ta vô điều kiện. Tôi yêu đôi mắt luôn dịu dàng nhìn tôi, yêu bàn tay luôn ôm tôi thật chặt. Nhưng em yêu nhất nụ cười khi anh cười với em.
Nụ cười của mẹ là đẹp nhất. Nụ cười ấy đã cho tôi biết bao cảm xúc diệu kỳ để tôi càng yêu em nhiều hơn. Có lần tôi mắc lỗi và bị cô giáo mắng. Đã có lúc con không ngoan nghe lời mẹ… Con biết mẹ buồn lắm nhưng mẹ đừng trách con lâu. Khi thấy con khóc, mẹ cô đã mỉm cười bao dung. Ồ! Nụ cười ấy như xóa tan bao muộn phiền của mẹ, khiến con như được đón nhận ánh nắng trong những ngày gió lạnh. Nụ cười ấy khiến em tự hứa với lòng mình phải ngoan, không mắc lỗi lầm để anh luôn vui và luôn thấy nụ cười của em.
Mỗi khi bạn đạt được điều gì đó. Đạt điểm cao trong các kỳ thi, giúp đỡ người khác hoặc bất cứ điều gì. Người mà tôi muốn khoe lúc đó chính là mẹ tôi. Ồ! Tại sao bạn lại cười rạng rỡ và xinh đẹp như vậy? Lúc đó trong mẹ đẹp nhất, nụ cười ấy như thôi thúc con phải cố gắng nhiều hơn. Nó thắp sáng tâm hồn tôi. Bạn có biết? Nó có ý nghĩa hơn tất cả những phần thưởng mà người mẹ dành cho con mình. Vì nụ cười ấy cho tôi sự sẻ chia, cho tôi sức mạnh. Qua nụ cười ấy, tôi biết em yêu tôi nhiều như thế nào. Tôi chỉ muốn ở trong vòng tay yêu thương đó và nhìn thấy bạn cười. Và nói, “Bạn rất tốt”. Đó là món quà quý giá nhất đối với tôi. Cảm ơn mẹ.
Nụ cười đó đã theo tôi kể từ khi tôi được sinh ra. Mẹ không nói với con, nhưng con nghe bố kể. Khi tôi chào đời, mẹ tôi mệt đến nỗi nằm vật ra, không nói được với ai một lời. Nhưng khi bác sĩ trao con vào lòng, cô bỗng nở nụ cười yêu thương nhất. Nụ cười đó là nụ cười đầu tiên bạn dành cho con mình phải không? Tôi không biết nụ cười đầu tiên mặc dù. Nhưng con cảm ơn mẹ đã sinh ra con, và đã chấp nhận con với nụ cười đó. Tôi đã từng là một đứa trẻ nhút nhát, đi đâu cũng cần mẹ đi theo. Tuy nhiên, trên đường đời không phải lúc nào người mẹ cũng có thể theo sát con mình. Tôi nhớ rất rõ ngày tôi vào lớp 1. Khi tất cả các bạn đã vào lớp. Chỉ có tôi ngồi khóc bên ngoài, mẹ tôi dỗ tôi nín. Em sợ những điều mới lạ, em sợ không có anh bên cạnh. Rồi anh ôm em, hôn em và nói: “Con gái, thế giới này thật nhiều niềm vui khi có bạn bè, có thầy cô và mẹ luôn ở bên con, hãy mạnh mẽ lên cô gái”, rồi tôi nở một nụ cười. Ồ! Chính nụ cười ấy đã giúp đôi chân tôi không chùn bước. Tôi biết mình phải làm gì. Anh biết không, chính nụ cười ấy đã tiếp thêm sức mạnh cho em. Chính nụ cười ấy đã giúp tôi vượt qua những thử thách, khó khăn của những ngày đầu không có mẹ bên cạnh.
Tôi biết rằng cuộc sống này sẽ rất buồn tẻ và cô đơn khi nụ cười không còn trên môi. Có lần tôi ốm cả ngày chỉ nằm đó không nói gì. Em có biết ngày ấy anh yêu em nhiều như thế nào không? Tôi đến ôm mẹ, mẹ cười với tôi. Tôi biết bạn là tuyệt vời. Cảm ơn vì đã luôn cho tôi nụ cười đó dù trong hoàn cảnh nào.
Tôi sẽ luôn trân trọng và khắc ghi nụ cười ấy trong tim. Một ngày nào đó khi con lớn khi không được ở bên con nhiều. Tôi sẽ rất buồn. Em chỉ cần anh ở yên đó và mỗi lần đón em, anh chỉ cần mỉm cười. Bởi vì đó là tất cả với tôi.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 27
Hôm nay trên lớp, cô giáo ra đề “Kể về mẹ của em”. Khi tôi viết, tôi nghĩ về mẹ tôi. Người phụ nữ vất vả cả đời vì con. Mẹ lúc nào cũng mặc bộ quần áo lao động xanh xám, đội nón lá tả tơi. Không đẹp bằng mẹ con nhưng đối với con mẹ vẫn là đẹp nhất. Vậy tại sao mẹ lại đẹp như vậy? Vì mẹ là mẹ của con.
Mẹ tôi đẹp nhất khi mẹ cười. Miệng anh giãn ra, đôi mắt khẽ nheo lại, đôi mắt sáng ngời chứa ngàn yêu thương. Lúc đó, mẹ cô giống như một nàng tiên vui vẻ vừa xuống trần gian. Mỗi lần gặp con, mẹ lại cười. Mẹ cười vì con lớn lên khỏe mạnh, vì con biết suy nghĩ và biết giúp việc nhà. Chỉ thế thôi cũng đủ làm mẹ vui rồi. Vì thế, tôi từng nghĩ mẹ không biết buồn. Cuộc đời mẹ luôn màu hồng và hạnh phúc. Bởi vì cô ấy chỉ muốn tôi nhìn thấy nó. Sau những nụ cười ấy là bao nhiêu nỗi niềm, nhọc nhằn, cay đắng mẹ giấu kín. Hàng ngày em chăm chỉ học tập, vâng lời cha mẹ và thầy cô. Tôi cắt bỏ những buổi đi chơi với bạn bè để ngồi cạnh mẹ, quan sát mẹ và nói chuyện với mẹ. Dù điều đó không thể làm mẹ bớt mệt mỏi nhưng tôi biết điều đó sẽ khiến lòng mẹ vui hơn và nụ cười của mẹ sẽ rạng rỡ hơn.
Con mong rằng dù thời gian có trôi đi, vạn vật có xoay chuyển thì mẹ vẫn mãi như bây giờ. Luôn yêu anh, bên anh. Và tôi, sẽ cố gắng hết sức để gìn giữ một báu vật vô giá mà ông trời đã ban cho tôi: nụ cười của mẹ.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 28
Mẹ là người vĩ đại nhất, tốt bụng và có lẽ là vị tha nhất trên đời. Mỗi người đều có những ấn tượng riêng về người mẹ vĩ đại ấy, có thể khi mẹ trò chuyện, có thể khi mẹ làm một việc gì đó, nhưng có lẽ hình ảnh người mẹ khi mẹ nở nụ cười rạng rỡ. trên môi chúng ta trong bất kỳ hoàn cảnh nào là dấu ấn không thể xóa nhòa nhất.
Mẹ là tất cả những gì giàu có, giàu có và thiêng liêng nhất trên đời. Dù con đã lớn nhưng con vẫn là con của mẹ và con sẽ theo mẹ suốt cuộc đời. Mẹ ngân nga đồng hành cùng tôi từ thuở lọt lòng, khi tôi còn nằm trong nôi với những lời ru cho đến khi tôi trưởng thành và va vấp với cuộc đời đầy sóng gió ngoài kia. Mỗi người đều có hạnh phúc riêng và cách cảm nhận hạnh phúc khác nhau, nhưng có lẽ hạnh phúc vừa giản dị vừa thiêng liêng là được ở bên mẹ, được mẹ yêu thương, được nhìn mẹ cười rạng rỡ. .
Mỗi khi cười, từ ánh mắt đến từng cử chỉ, cô như tươi vui, rạng rỡ hơn. Nụ cười của mẹ như tia nắng ban mai ấm áp xua tan bao muộn phiền, lo toan, khó khăn trong cuộc sống của mẹ, của cả tuổi thơ chúng con nữa. Đôi mắt mẹ khẽ nheo lại, không những thế khi cười mẹ còn có lúm đồng tiền trên má. Nhìn mẹ toát lên vẻ yêu kiều, và toát lên chút gì đó kiêu sa, thánh thiện. Nụ cười của mẹ mãi là dấu ấn không thể phai mờ trong lòng con. Đôi khi tôi được điểm cao vì nụ cười tươi như tia nắng của mẹ. Nhưng ngay cả khi con buồn, con gặp thất bại hay vấp ngã, mẹ vẫn dịu dàng trao cho con một tình yêu, một nguồn sức mạnh vô hình nhưng vô cùng mạnh mẽ đó là nụ cười của mẹ. một nụ cười như nắng ấm mùa đông, như làn gió mùa hạ, như cơn mưa xuân nhè nhẹ chợt đọng lại trong tim.
Mỗi người phụ nữ đều đẹp với vẻ đẹp riêng, với vẻ đẹp rạng ngời khó tả. Đối với cá nhân tôi, hình ảnh mẹ tôi khi cười bao giờ cũng đẹp nhất. Lúc đó, tôi cảm thấy như mẹ không còn phải lo toan những gánh nặng mưu sinh hay những bộn bề của cuộc sống, mẹ thấy thư thái và bình yên hơn để lắng đọng trong lòng, chậm rãi mà vui vẻ cùng chúng tôi đi qua những năm tháng ngắn ngủi nhưng thiêng liêng. mạng sống.
Cảm ơn mẹ đã cho con một tình yêu, một ý nghĩa cuộc sống và một dấu ấn của cuộc đời nhỏ bé mà con vẫn có thể khắc ghi, nhớ mãi nụ cười của mẹ, nụ cười tỏa nắng mùa thu.
Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, vì thế các em học sinh hãy cố gắng nhé, cha mẹ, ông bà hãy mỉm cười và hài lòng về con, đừng làm cha mẹ phải buồn phiền, lo lắng.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 29
Ai sinh ra trên đời đều có mẹ, mẹ là người đã nuôi ta khôn lớn, dạy ta nên người. Không những thế, để con được khôn lớn, người mẹ đã phải trải qua muôn vàn khó khăn, vất vả, không tiếc thân mình, làm lụng vất vả chỉ mong con có cuộc sống hạnh phúc. , vui mừng. Trong mỗi chúng ta, dù không nói ra nhưng đều dành cho mẹ một tình yêu thương sâu sắc và dạt dào nhất. Và với tôi cũng vậy, mẹ là ánh sáng của cuộc đời, là ánh sáng dìu dắt tôi vượt qua mọi ngã rẽ, khó khăn, biến cố của cuộc đời. Điều tôi yêu nhất là được ngắm nhìn nụ cười của mẹ, nụ cười ấy thật ấm áp yêu thương, mang lại cho tôi niềm hạnh phúc vô bờ bến.
Có lẽ không ai trong chúng ta hiểu được những vất vả của mẹ khi sinh ra và nuôi dạy chúng ta nên người, đó là một hành trình đầy gian nan, có những niềm vui và hạnh phúc nhưng cũng không thể thiếu những nỗi niềm. mồ hôi, nước mắt của mẹ. Mang chúng tôi trong bụng chín tháng mười ngày, mẹ đã vất vả biết bao, không chỉ đi lại nặng nề, khó khăn trong sinh hoạt mà còn cả những cơn ốm nghén dữ dội, đây là những lúc. thực sự khó khăn cho người mẹ, vì lúc đó dù ốm đau mệt mỏi thế nào mẹ cũng không uống thuốc vì sợ ảnh hưởng đến con. Phụ nữ luôn coi thiên chức làm mẹ là cao cả nhất nên họ không tiếc hy sinh bản thân, hy sinh cả tuổi thanh xuân.
Dù khi sinh nở, người mẹ sẽ trở nên xấu xí hơn, da dẻ nhăn nheo, sức khỏe kém đi nhưng những điều đó chẳng là gì so với tình yêu vô bờ bến mẹ dành cho con. Sinh con đã khó, nhưng nuôi con còn khó hơn. Khi con ốm, tôi không quản ngại thức trắng đêm lo lắng, thấm ướt khăn hạ sốt cho con, rồi sống một cuộc sống vất vả để có thể nuôi nấng. chúng ta nên là người. Mẹ không bao giờ nói với chúng ta những điều đó, vì với chúng ta đó là nỗi buồn đau, với mẹ là hạnh phúc, với con, khó khăn cũng là trái ngọt đắng cay, vì mẹ biết rằng những khó khăn vất vả sẽ đổi lấy cuộc sống ấm no hạnh phúc. cho con của cô ấy.
Vì thế, những người con vô tình quên đi sự vất vả của mẹ, vui vẻ tận hưởng những gì mẹ cho và coi đó là trách nhiệm. Tôi cũng từng có suy nghĩ như vậy và giờ khi hiểu tất cả những gì mẹ đã làm cho chúng tôi, tôi ân hận và thương mẹ vô cùng. Mẹ luôn nhìn chúng con bằng ánh mắt yêu thương và nhân hậu, dù khó khăn hay vượt qua khó khăn mẹ cũng chỉ lặng lẽ khóc chứ trước mặt các con mẹ chưa bao giờ than phiền. Dù chỉ là một câu nói nhưng trên môi mẹ luôn nở nụ cười.
Vì cô ấy luôn cười, tôi trở nên thờ ơ hơn vì nghĩ rằng cô ấy hạnh phúc, nhưng không phải vậy. Những nụ cười gượng gạo của mẹ chất đầy sự mệt mỏi, mỏi mệt trước áp lực cuộc sống, áp lực của cuộc mưu sinh cơm-áo-gạo-tiền hàng ngày. Trăm vạn thứ bủa vây, bòn rút sức lực của mẹ khiến mẹ gầy gò, tiều tụy. Mẹ luôn lặng lẽ nhìn các con ăn ngon miệng với khuôn mặt hạnh phúc, mẹ luôn dành những gì tốt nhất cho chúng con, mẹ luôn nói “Con ăn đi, mẹ không đói”, “Mẹ không mệt đâu” “… những lời nói ấy giờ đây làm tôi ứa nước mắt. mắt.
Nhờ sự cần cù, hi sinh của mẹ mà chúng tôi cũng dần trưởng thành, điều kiện gia đình không còn khó khăn như trước nên mẹ cũng vơi bớt những lo toan, vất vả. Giờ nhìn chúng con khôn lớn, mẹ nở một nụ cười thật hạnh phúc. Tôi cũng rất vui và xúc động khi nhìn thấy nụ cười ấy của mẹ, bởi nó không còn nét buồn của những lo toan, áp lực của cuộc sống. Nếu có một điều ước, con sẽ ước mẹ luôn vui vẻ và cười thật hạnh phúc.
Sinh ra trên đời này, không ai có thể chọn cho mình một hoàn cảnh sống, một gia đình riêng. Chính vì vậy mà có người giàu, kẻ nghèo, có người hạnh phúc, ấm áp với sự đùm bọc của cha mẹ nhưng cũng không ít người kém may mắn khi không cha, không mẹ, sống lang bạt khắp nơi. Tôi không hối hận khi được sinh ra trong gia đình, được làm con của mẹ. Vì với tôi đó là ngôi nhà hạnh phúc nhất, là nơi tôi cảm thấy bình yên mỗi khi trở về. Nụ cười của mẹ chính là nguồn động lực giúp con vượt qua mọi khó khăn, biến cố để hạnh phúc. Và tôi muốn nói với mẹ rằng: Được làm con của mẹ là điều hạnh phúc nhất. Tôi yêu mẹ.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 30
Có những lúc yếu lòng, có những lúc vấp ngã, có những lúc mắc sai lầm, chúng ta đều cần một điểm tựa, một chỗ dựa tinh thần vững chắc để sẵn sàng bước tiếp. Và trong hành trình dài rộng ấy của cuộc đời, những hình ảnh đẹp về nụ cười của em như một điểm tựa tinh thần vững chắc. Nụ cười của mẹ đối với tôi vừa như dòng suối mát vừa như nắng mai ấm áp.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài 30 tuổi. Ở mẹ tôi thấy có những nét mộc mạc, đằm thắm, rất duyên dáng cũng như cứng cỏi như nét đẹp của người phụ nữ Việt Nam bao đời nay. Sinh ra trong gian khổ, làm ruộng, thậm chí nuôi ta khôn lớn, có lúc đau đớn, mệt mỏi, có lúc nghèo khó, khó khăn nhưng mẹ chưa bao giờ để ta nhìn thấy điều đó. Mẹ thở dài ngao ngán. Mẹ luôn nở nụ cười rạng rỡ cho chúng con thêm niềm tin yêu vào cuộc sống.
Có những lúc con được điểm cao, có những lúc con làm tốt mẹ khoe, mẹ cười rạng rỡ trên môi như nụ hồng buổi sớm mai. một nụ cười đầy mãn nguyện và kiêu hãnh, một nụ cười đầy thánh thiện và nhân hậu. Nụ cười ấy khiến tôi thấy tự hào hơn và càng khao khát làm được những điều tốt đẹp hơn cho cuộc đời này. Nhưng lúc đó mẹ không chỉ cười. Mỗi khi con buồn, mỗi khi con mắc sai lầm, hay mỗi khi con thất bại, nản lòng với con đường mình đang đi, mẹ luôn nở nụ cười hiền như dòng suối ngọt, cho con cảm giác bình yên, tin tưởng và hứng thú. thức ăn viên. Nụ cười của mẹ như một liều thuốc tiên chữa lành những vết thương lòng, lấp đầy những khoảng trống và xua tan những âu lo của tuổi trẻ. Mẹ là tất cả những điều tuyệt vời đó.
Tôi nghĩ, có rất nhiều điều hạnh phúc dù nhỏ bé, giản đơn hay lớn lao, hạnh phúc lớn lao mà chúng ta đều dễ dàng và may mắn được hưởng đó là được nhìn thấy nụ cười của mẹ. đó là món quà tinh thần quý giá, là điểm tựa, là niềm tin, là sức mạnh, là tình yêu thương và cũng là sợi dây vô hình ràng buộc chúng ta chặt chẽ hơn trong dòng đời vô thủy vô chung, trong sự trôi lăn quên đời của cuộc đời. Mọi người. Một nụ cười trong nước mắt, lấp lánh niềm tự hào, hay một nụ cười trong nỗi buồn và lo lắng, tất cả đều có ý nghĩa riêng, khiến chúng ta cần phải suy nghĩ thật lâu và thật sâu. Mẹ ơi, con mong rằng những ngày dài phía trước sẽ khiến nụ cười trên môi mẹ luôn rạng rỡ mãi mãi.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 31
Tôi sinh ra trong một gia đình có hoàn cảnh đặc biệt, bố tôi mất từ khi tôi còn rất nhỏ. Chỉ có mẹ cần mẫn nuôi tôi nên người. Hình ảnh của cha tôi chỉ được nghe qua câu chuyện của mẹ tôi. Hình ảnh mẹ luôn in đậm trong ký ức và trái tim tôi.
Tôi còn nhớ, hồi nhỏ tôi rất bướng bỉnh, khi đi học bạn bè thường trêu chọc, chế giễu vì tôi không có bố. Những lúc như vậy, tôi thường im lặng và ngồi yên. Dần dần, tôi không muốn chơi với ai ngoài lũ bạn cùng xóm. Mẹ tôi là một người phụ nữ rất dịu dàng và đảm đang. Mỗi sáng, mẹ dậy sớm hái rau ngoài vườn mang ra chợ bán. Mẹ về lúc 7 giờ, tôi chuẩn bị đi học, mỗi lần đi chợ mẹ đều mua đồ ăn sáng cho tôi, có khi là bánh mì, có khi là xôi. Mỗi lần tôi hỏi mẹ đã ăn sáng chưa, mẹ đều nói mẹ đã ăn rồi, thực ra tôi biết mẹ không dám ăn mà chỉ chừa lại phần của tôi. Vì số tiền mẹ đi chợ mỗi sáng chỉ đủ cho hai mẹ con ăn ngày một bữa. Đi chợ về mẹ tôi tranh thủ nuôi gà, lợn kiếm sống qua ngày. Dù vất vả nhưng mẹ chưa bao giờ gây áp lực cho tôi. Còn tôi, luôn mặc cảm cuộc đời mình không bằng bạn bè.
Có một lần khi tôi học lớp 6, bạn cùng lớp đã nói xấu tôi với cả lớp rằng tôi không có cha, tôi là một đứa hư hỏng, v.v.. Lúc đó, tôi thực sự không thể kiềm chế được cảm xúc của mình, Nghe các bạn xì xào bàn tán, tôi lập tức chạy đến ném hết sách của bạn kia xuống đất rồi tát bạn ấy một cái, mặc kệ bạn ấy cảm thấy thế nào. Sự việc đến tai cô giáo chủ nhiệm và sau đó cô mời mẹ tôi đến trường nói chuyện. Khi tôi trở về nhà, mẹ tôi rất khó chịu và mắng tôi rất to, lần đầu tiên tôi thấy mẹ tức giận như vậy. Tôi cảm thấy bất công vì nghĩ lỗi không phải tại mình, do bạn kia đã giễu cợt tôi. Tôi cãi lại mẹ, mẹ tát tôi một cái rồi bỏ đi. Tôi chạy ra ngõ, vừa đi vừa khóc, rồi tôi đi một đoạn đường dài cho đến khi trời tối, tôi quyết định không về nhà. Lúc đó tôi không sợ gì cả vì trong lòng vẫn còn tức giận. Đến khi trời tối hẳn, tôi không biết mình đang ở đâu nữa, tôi bắt đầu thấy sợ. Suy nghĩ một lúc, tôi quay lại và tìm đường về nhà. Tôi đi gọi mẹ nhưng không thấy mẹ đâu. Khi tôi đi đến con ngõ gần nhà, tôi thấy mẹ tôi đang soi đèn tìm tôi. Nhìn thấy tôi, mắt mẹ sáng lên, mẹ cười rất tươi, nụ cười rạng rỡ mà tôi chưa bao giờ cảm nhận được, mẹ chạy đến ôm tôi thật chặt và nói “cám ơn con” rồi dẫn tôi về nhà.
Đó là lần đầu tiên tôi nhận thấy nụ cười của cô ấy, tôi hiểu rằng cô ấy đang cười vì cô ấy đã tìm thấy tôi. Và mẹ hiểu con là niềm hạnh phúc lớn nhất đời mẹ. Nhưng trước đó, tôi cứ nghĩ về hoàn cảnh gia đình mình và từng trách móc mẹ. Nụ cười của mẹ ngày hôm đó đã khiến tôi nhận ra rất nhiều điều, tôi đã sai khi nghĩ và hành động dại dột như vậy.
Cuộc sống cứ thế trôi đi, tôi trưởng thành hơn và mẹ tôi cũng già đi. Tôi tự hứa với lòng mình sẽ luôn cố gắng làm mẹ vui cười mỗi ngày bằng sự nỗ lực học tập của mình. Tôi trân trọng những gì mình đang có và sẽ luôn nỗ lực để mọi thứ tốt đẹp hơn. Cảm ơn mẹ đã sinh ra con trên cuộc đời này, cảm ơn nụ cười của mẹ ngày ấy đã giúp con trưởng thành. Con dù đã lớn nhưng mãi là con ngoan của mẹ.
Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ – Mẫu 32
“Mẹ!” Chỉ một tiếng gọi thôi mà thân thương quá. Mẹ là điểm tựa yêu thương, mẹ một đời thăng trầm, gồng gánh nuôi em khôn lớn nên người. Vòng tay của mẹ, vòng tay của mẹ là điều quý giá nhất đối với con. Nhưng điều tôi yêu nhất là nụ cười của mẹ, nụ cười đầy yêu thương, chân thành và cảm động.
Từ thuở ấu thơ, nụ cười của mẹ đã là món quà vô giá đối với tôi. Nụ cười hạnh phúc khi con chào đời, khi con chập chững những bước đi đầu tiên, khi con cất tiếng gọi “mẹ ơi, mẹ ơi” một cách lắp bắp, vụng về. Bằng tình yêu thương, sự lo lắng, nụ cười của mẹ đã đi cùng tôi suốt những năm tháng khôn lớn. Theo thời gian, nụ cười ấy đã dần khắc sâu trong tâm trí tôi. Vào những thời điểm khác nhau, nụ cười của mẹ mang một ý nghĩa. Khi con đạt điểm cao và làm đúng, nụ cười của mẹ sẽ tràn ngập niềm tự hào và hạnh phúc. Khi con vấp ngã và không vui, nụ cười của mẹ ẩn chứa một điều kỳ diệu, tiếp thêm động lực và sự an tâm cho con. Nhưng dù thế nào đi nữa, nụ cười đó thật đẹp. Gương mặt bà hằn những nếp nhăn vì cuộc sống bộn bề và nụ cười của người mẹ ngoài bốn mươi tuổi toát lên vẻ trìu mến khó tả. Đôi mắt bao la yêu thương khẽ cong lên, môi mẹ khẽ mỉm cười. Nụ cười chân thành, đẹp hơn bao giờ hết. Đẹp như tia nắng mùa xuân, tia nắng em hằng nâng niu, tia nắng theo anh vào giấc mộng.
Mẹ là món quà vô giá mà thượng đế đã ban tặng cho con. Đó là điều may mắn lớn nhất trong cuộc đời. Nụ cười của mẹ là niềm hạnh phúc lớn lao của mỗi người con, là biểu hiện của tình yêu thương của mẹ. Cuộc đời tăm tối cay đắng sẽ bừng sáng và ngọt ngào hơn bao giờ hết khi có nụ cười của mẹ. Mỗi khi không thấy nụ cười yêu thương ấy, lòng tôi lại thấy trống vắng, như thiếu vắng một điều gì đó rất quan trọng. Nụ cười của mẹ là nguồn sức mạnh, là tình yêu thương ngọt ngào và cũng là động lực để con cố gắng vươn lên từng ngày. Khát vọng mãnh liệt trong đời tôi là giữ mãi nụ cười trên môi mẹ. Thời gian trôi nhanh như cỗ xe vô hình lăn bánh, ngày ngày lấy đi sức khỏe của mẹ nhưng mẹ không một lời than vãn. Mẹ tôi đã âm thầm hy sinh tất cả để tôi được sống trong hạnh phúc, viên mãn và nụ cười để tôi không phải lo lắng, sợ hãi. Nụ cười của mẹ là ánh sáng rực rỡ nhất đối với tôi. Mỗi khi nghĩ đến việc mất đi tia sáng ấy, lòng tôi lại đau như có ai bóp nghẹt.
Cuộc sống không bao giờ cho ai những điều tốt đẹp trọn vẹn, trọn vẹn. Nhưng đã dành cho chúng ta tình mẫu tử thiêng liêng cao cả nhất. Tình mẹ bao la vô tận, như “nước trong nguồn chảy ra”. Nụ cười của mẹ là một trong những biểu hiện đẹp đẽ của tình yêu không bao giờ phai. Mỗi chúng ta, khi còn là một đứa trẻ, hãy nâng niu và trân trọng sự may mắn đó. Hãy luôn nhớ rằng “vũ trụ có muôn vàn kỳ quan, nhưng kỳ quan đẹp nhất là lòng mẹ”.
Trong tương lai, tôi sẽ lớn lên và bay đến vùng đất của những hoài bão và ước mơ. Nhưng hành trang con mang theo sẽ là niềm tin, tình yêu và nụ cười của mẹ. Từ sâu thẳm trái tim, con muốn nói: “Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm”.
***************
Trên đây là 32 bài văn mẫu viết cảm nghĩ của em về nụ cười của mẹ lớp 7 hay nhất. Hi vọng sẽ giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình học tập, củng cố kiến thức chuẩn bị cho kì thi sắp tới. Để lại bình luận bài viết về nụ cười của mẹ. Nhận xét của bạn sẽ giúp cải thiện bài luận.
Đăng bởi: THPT Lê Hồng Phong
Thể loại: Giáo dục